Qua một lúc Liễu Thiện và lão giả quay về, thấy Bá Đào bị bắt có chút kinh ngạc, không hiểu chuyện gì.
Liễu Thiện vẫn khuôn mặt không nhiều biểu cảm, giọng nói mang đôi phần lo lắng:
- Lão nạp đã tìm khắp núi, phàm là nơi có thể ẩn thân đều tìm rồi, nhưng không thấy bóng dáng nữ thí chủ đó.
Thêm mội người mất tích, mọi người càng khẩn trương, giữa đêm thế này, chỉ e lành ít dữ nhiều.
Tả Thiếu Dương hỏi:
- Ai là người cuối cùng nhìn thấy cô nương đó?
- Mọi người về hết, nữ thì chủ đó muốn ở lại giúp lão nạp thu dọn, lão nạp bảo không cần, sau đó nữ thí chủ trở về đại điện.
Thúy Nương lắc đầu:
- Tiểu nữ từ lúc về đây chưa gặp đại tỷ đó, nếu tỷ ấy có mặt đã không bị, không bị kẻ gian lợi dụng.
- Hay là cô nương đó xuống núi rồi?
Lão giả đưa ra nghi vấn:
- Không thể nào, cô ấy vì không có cái ăn mới theo đại sư lên núi, bây giờ trên này có lương thực đầy đủ, cô ấy bỏ đi làm gì? Hơn nữa muốn xuống núi thì cũng phải đợi sáng mai chứ, ai lại đi vào buổi tối.
Lão giả vuốt râu:
- Khả năng là cô ta trộm cái gì đó rồi trốn rồi, lão thấy mắt cô ta láo liên gian lắm, lên núi một cái là nhìn đông ngó tay, lúc ăn cơm cứ nhìn chằm chằm chuỗi vòng của đại sư, ánh mắt tham lam. Đại sư, chuỗi vòng còn không?
Liễu Thiện sờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-tieu-lang-trung/2376169/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.