Bá Đào lắc đầu:
- Lúc đó ta bị cách chức rồi, không nắm rõ, thế nhưng theo như ta nghs ngóng xung quanh thì lần đó gian tế địch bắt cả nhà quan trông coi kho lương uy hiếp hắn, khiến hắn phải châm lửa đốt kho, nhưng thiệt hại không nhiều vì bọn ta đã đem lương thảo vào quân doanh rồi.
Chuyện sau đó không khó đoán, phản quân quá xảo quyệt, tuy tới đánh thành, nhưng không thực sự ham đánh, gặp nguy là chạy, mà quan binh đã mất lương thảo, không dám liều lĩnh truy kích, bởi nếu Hợp Châu bị đánh úp thì quan binh không cần đánh cũng tan.
- Vậy bây giờ thực lực của phản quân thế nào? Bọn chúng có khả năng hạ được Hợp Châu không?
Tả Thiếu Dương hỏi ra điều luôn lo lắng:
- Nếu phản quân dốc toàn bộ sức lức đánh ngay trận đầu tiên trong ngày quan binh mới vào thành, mọi thứ chưa ổn định, thì khả năng bọn chúng chiến thắng rất cao, vì lúc đó sĩ khí quân ta xuống rất thấp vì lương thảo bị đốt, không ai hiểu đó là mưu kế, rồi tiếp đó kho lương, đại hộ, liên tục bị gian tế đốt hết, càng khiến sĩ khí xuống cực điểm.
- Vậy sao chúng có khả năng đánh thành mà không hạ?
Bá Đào cười nhạt:
- Ngươi biết Đại tướng quân là ai không?
Tả Thiếu Dương gật đầu, đó là lục đệ của Lý Thế Dân, Triệu vương Lý Nguyên Cảnh.
- Ha ha, xem ra huynh đệ ngươi biết không ít nhỉ, thân phận chắc không tầm thường. Ta không biết mục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-tieu-lang-trung/2376171/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.