Tùy chưởng quầy dựa vào Âu Dương thứ sử nên kinh doanh lớn, Nghê đại phu sợ số đồ trong không thể làm họ động lòng, bây giờ tuy thoát chết, nhưng nếu bị phán đi đầy tha hương gì đó thì cũng nguy, tiền đã tiêu nhiều như thế, không để đến lúc này còn hỏng chuyện được, Nghê đại phu cắn răng bảo quả gia về nhà lấy khế ước nhà cửa ruộng đất tới, sau đó nhìn lên đại đường, chắp tay nói:
– Phiền các vị đại nhân đợi một lát.
Một lát sau quản gia thở hổn hển vào, đưa cho Nghê đại phu một cái hộp gấm, Nghê đại phu biết đây là toàn bộ gia sản rồi, run run nhận lấy, đi tới trước Tùy chưởng quầy, thi lễ mở từng hộp ra:
– Tùy chưởng quầy, ở đây có mấy củ sâm cực phẩm …
Hộp vừa mở, Nghê đại phu phát hiện bên trong thiếu mất một củ, hơn nữa là củ sâm to nhất, tốt nhất, lòng hoảng hốt, có điều ông ta là người từng trải lão luyện, hiểu lúc này tuyệt đối không thể loạn, dù sao đối phương cũng không biết ban đầu có bao nhiêu củ sâm.
Nghê đại phu hắng giọng một tiếng nói tiếp:
– Còn có một hộp trang sức, 50 lượng bạc trắng. Ngoài ra đây là địa khế của 50 mẫu ruộng tốt ngoài thành cùng với trạch viện đang ở. Đây là toàn bộ giả sản nhà ta rồi, chỉ có mỗi cửa hiệu là chỗ kiếm miếng ăn cuối cùng, xin Tùy chưởng quầy thương xót cho già trẻ Nghê gia …
Càng nói lòng càng không kìm nổi bi thương, mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-tieu-lang-trung/2375865/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.