Từ Tử Lăng nhìn Thạch Chi Hiên, có chút cảm giác như đang đứng trước một con người khác. Thạch Chi Hiên trước mặt vẫn là một Tà Vương lừng lẫy giang hồ không ai trong thiên hạ làm gì được, vẫn là cao thủ đứng đầu của Ma Môn không có gì phải bàn cãi, vẫn có uy quyền thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết. Nhưng gã lại cảm nhận rõ cảnh ngộ bị bỏ rơi cô lập của lão. Sự phản bội của An Long và việc đêm nay bị kẻ chưa biết tên kia bán đứng khiến lão rơi vào thế bất lợi tuyệt đối phải hành động một mình, còn Dương Hư Ngạn ngược lại dần dần mạnh lên, thay thế vị trí của Thạch Chi Hiên.
Cho dù Thạch Chi Hiên có thể giết được Triệu Đức Ngôn thì trọng tâm của Ma Môn vẫn sẽ chuyển sang Dương Hư Ngạn. Một khi Dương Hư Ngạn có thể dung hợp được võ công của Bất Tử Ấn pháp “Ngự Tẫn Vạn Pháp Căn Nguyên Trí Kinh” thì bằng sức của một mình Thạch Chi Hiên, cho dù có năng lực dời non lấp biển cũng không dễ diệt được Dương Hư Ngạn.
Xét đến cùng, Thạch Chi Hiên sở dĩ rơi vào tình cảnh như vậy cũng là vì không thể cắt đứt được tình cha con với con gái Thạch Thanh Tuyền và vẫn giữ tình sâu như biển với Bích Tú Tâm. Chính như lão đã từng nói, trong lòng lão thì Thạch Thanh Tuyền còn quan trọng hơn cả sự nghiệp thống nhất ma đạo, bá chủ thiên hạ. Chính vì vậy mà lão không có cách nào hoàn thành được yêu cầu của Ma Môn đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-song-long-truyen/3283614/chuong-726.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.