Tuyết chợt rơi, lập tức khiến toàn bộ thành Trường An được bao phủ trong cảnh sắc trắng xoá đẹp như một giấc mộng.
Chính trong buổi tối không tầm thường này, Khấu Trọng và Tra Kiệt đến trước cửa lớn của Phong Nhã Các. Gã mỉm cười nói:
- Ta vẫn chưa yên tâm nên lại phải nhắc nhở ngươi một câu nữa.
Tra Kiệt đang lúc lo lắng đến đỏ mặt tía tai, Khấu Trọng nói thế càng làm hắn không yên nên vội vàng cung kính nói:
- Thiếu Soái có lòng chỉ bảo, thuộc hạ cảm kích vô cùng.
Khấu Trọng nheo mắt cười lớn nói:
- Chính là kệ con bà nó chứ, hiểu không?
Tra Kiệt nghe mà chẳng hiểu gì cả, chưa kịp suy nghĩ thì đã bị Khấu Trọng đẩy vào trong Phong Nhã Các. Mấy tên phục vụ có trách nhiệm trông cửa liền chạy ra nghênh đón, một kẻ có vẻ lớn tuổi trong số đó nói:
- Xin hỏi hai vị đại gia có đặt phòng trước không ạ?
Khấu Trọng thích nhất là giao thiệp với loại lau nhau này vì nó giúp gã nhớ lại những ngày tháng thơ ấu ở Dương Châu. Gã hiểu rõ hơn ai hết cách thức làm việc của bọn chúng nên chỉ liếc tên kia một cái rồi thản nhiên đáp:
- Cứ báo với Thanh Thanh phu nhân có người chơi mã cầu là Thái Nguyên Dũng đã đến.
Trước đó Tra Kiệt dù nghĩ thế nào cũng không sao tưởng tượng được Khấu Trọng sẽ dùng cách này để dắt hắn đi gặp Hỉ Nhi chứ không phải là mấy cách lẻn vào từ cổng sau hay lẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-song-long-truyen/3283613/chuong-725.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.