Khấu Trọng cũng như Từ Tử Lăng đều biết rõ Lý Uyên khó tránh khỏi hoài niệm những năm tháng lăn lộn trên giang hồ, tự do thoải mái khi xưa nên vội nói:
- Xin hoàng thượng hiểu cho, bọn tiểu nhân trước nay chỉ quen kiếp sống nơi dân gian! Hà hà, không dám lừa dối hoàng thượng, tối qua chúng thần còn đến Minh Đường Oa đánh mấy ván, sau lại qua Phong Nhã Các chơi bời một phen. Bây giờ bỗng nhiên phải theo lối sống quy củ thì sợ rằng không làm quen kịp, như vậy sẽ làm giảm sút kỹ thuật đánh cầu.
Bùi Tịch và Vi công công ngớ người nhìn nhau. Nếu là người khác thì trước mặt Lý Uyên còn phải cố mà giấu diếm kiểu sống hoang tàng đó đi, nào có ai giống tên “Thái Nguyên Dũng” này nói ra oang oang không chút xấu hổ, lại còn viện cớ đó để xin hoàng thượng nể tình không gọi vào cung nhậm chức.
Từ Tử Lăng biết đây là cách ứng phó dựa theo tính cách đối phương của Khấu Trọng nhưng có điều lời lẽ không được tốt đẹp, sợ không hợp lễ pháp nên vội bổ sung:
- Hoàng thượng soi xét, việc kinh doanh tiền trang của ông chủ Tư Đồ Phúc Vinh của chúng thần đang trong giai đoạn chuẩn bị rất bận rộn, cần những người mà ông ta tin tưởng đứng ra lo lắng. Vì vậy xin hoàng thượng cho phép chúng thần sau khi xây dựng xong tiền trang sẽ lập tức vào cung làm việc cho hoàng thượng.
Lời lẽ của gã chắc chắn dễ nghe hơn so với Khấu Trọng, có điều xem ra Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-song-long-truyen/3283615/chuong-727.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.