Nhiễm Nhan dùng hết biện pháp để khôi phục dây thanh bị hao tổn, tuy rằng không có khả năng hồi phục như cũ, nhưng để nói chuyện được hẳn là không có vấn đề, Ca Lam không thể phát ra tiếng chắc là vì chướng ngại tâm lý.
Chỉ có thể kích thích nàng vô ý phát ra tiếng. Bất quá Nhiễm Nhan cũng có chút đau đầu, Ca Lam bình tĩnh đến đáng giận, vô luận Vãn Lục dọa nàng như thế nào, kết quả đạt được chỉ là một cái nhìn nhàn nhạt.
Rơi vào đường cùng, chỉ có thể tạm thời đem việc này gác xuống.
Nhiễm Nhan uống dược xong liền nằm ở trên giường suy nghĩ về vụ án. Trang Doãn đã bị bắt, không ngờ lại chết thêm một người, là đồng lõa của hắn gây án? Hung thủ còn có kẻ khác? La Linh đến tột cùng có động cơ giết người hay không?
Theo lời Tiêu Tụng, thời điểm mấy nghi phạm chết, hành tung của nàng ta đều không được chứng minh, nếu có thể tìm ra động cơ giết người của nàng ta, như vậy liền rất có khả năng nàng ta là hung thủ...
Chuyện này để nói sau, điều làm Nhiễm Nhan khó hiểu nhất hiện giờ là Vương Tứ ở Lạc Dương, sao lại xuất hiện ở đây? Còn Phùng Triệu cũng vậy, vô duyên vô cớ nghĩ đến cái gì cũng sẽ không đến mức hơn nửa đêm còn chạy ra rừng cây ngoài thành tây.
Mưa đêm ngoài cửa sổ càng lúc càng lớn, thanh âm giữa trời và đất đều bị tiếng mưa rơi bao phủ.
Cuối giờ Tuất, trong huyện nha đèn đuốc sáng trưng.
Tiêu Tụng đã từ hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-nu-phap-y-part-1/3969523/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.