Tiêu Tụng phủ thêm áo tơi, lại không đi bái phỏng Tô phủ như lời hắn nói, mà giục ngựa đi khách điếm Duyệt Lai.
Trong giông tố, tiếng vó ngựa cũng không rõ ràng, chỉ ngẫu nhiên nghe thấy thanh âm vang lên trong nước.
"Tiêu Thị lang!"
Tiêu Tụng vừa mới xuống ngựa, Phùng huyện úy liền mặt mũi kinh hồn chưa định mà bước ra đón.
Tiêu Tụng liếc mắt nhìn hắn, cũng không có quá kinh ngạc, tùy tay đem đấu lạp ném cho người bên cạnh, tiếp nhận dù giấy nha dịch đưa qua, vừa đi vào trong khách điếm, vừa hỏi: "Phát sinh chuyện gì"
"Là..." Phùng huyện úy cảm thấy mình nói hai ba câu cũng nói không rõ được, dứt khoát nói: "Ngài vào viện nhìn là hiểu ngay."
Tiêu Tụng đi nhanh vào đại sảnh của khách điếm, một mùi máu nồng nặc tức khắc ập vào mặt.
Trong phòng thắp hơn mười trản đèn lồng, có thể nhìn rõ tình hình không sót chút gì: Trên bàn ghế, vách tường nhuộm đầy máu tươi, trên mặt đất là tay chân đứt và thịt vụn trộn lẫn máu tươi văng tứ tung, một đống bầy nhầy, cơ hồ nhận không ra là bộ phận nào của thân thể.
Việc này vẫn chưa ra ngoài dự kiến của Tiêu Tụng, hắn thậm chí đã sớm bố trí tốt chung quanh, chỉ chờ hung thủ đến giết người.
Trước khi Trang Doãn khai ra chân tướng, hắn đã bố trí xong. Hành vi của hung thủ mang rõ tính chất báo thù, nếu không có thâm cừu đại hận, không có khả năng điên cuồng hung tàn đến thế. Trong những vụ án như thế này, hắn chưa bao giờ tiếc rẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-nu-phap-y-part-1/3969524/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.