Trong hậu viện Long Tỉnh trà hiên, khắp nơi đều bao phủ trong một màuđỏ, ở trên cửa dán chữ “Hỷ”, như đang chúc mừng sinh nhật cho thọ tinhVũ Mị Nương. Chỉ là hôm nay là ngày vui mừng, nhưng lại không có đượchào khí của ngày mừng, bốn phía đều lạnh tanh, xung quanh u ám, không có bao nhiêu người tới chúc mừng.
Vũ Mị Nương rầu rĩ không vui ngồi trong nhà, thần sắc ai oán, chẳng khác gì oán phụ bị nam nhân bỏ rơi,tuy nàng đã sớm quyết định buông tay, nhưng cảm tình đâu phải nói muốnquên liền có thể quên được đây?
Càng bắt buộc mình quên đáy lònglại càng nhung nhớ, càng thêm đau khổ, nỗi đau khổ này kéo dài cũngkhông còn cách nào quên được nữa.
Một tiếng kẽo kẹt vang lên, cửa phòng bị người đẩy ra, trong tay Dương thị cầm theo bao lớn bao nhỏ đi vào:
- Mị Nương, hôm nay là sinh nhật của con. Đại tỷ của con đặc biệt từGiang Nam mang đến bánh ngọt phía nam về, còn có một ít tơ lụa trangphục xinh đẹp, mẹ tự mình xuống bếp làm một bàn đồ ăn quê quán mà conthích nhất đó, nha đầu con cũng thật là, đi ra ngoài về vẫn rầu rĩ không vui, thật không biết con đang nghĩ chuyện gì! Trước kia khi chúng tacòn sống khổ, không có tiền lại bận rộn buôn bán nên không có thời gian. Hiện tại hết thảy đều đi vào quỹ đạo, muốn đãi sinh nhật cho con, nhưng cả ngày con vẫn luôn buồn bực ủ rũ như thế là sao…
Ngữ khí của bà tràn đầy vẻ lo lắng, vẻ mặt cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/2151359/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.