Đã biết được bí mật của Trưởng Tôn Vô Kỵ, Đỗ Hà cảm thấy chuyến đi nàykhông tệ, tuy đây đúng là một chuyện nhỏ, với địa vị của Trưởng Tôn VôKỵ cùng cống hiến của hắn đối với Đại Đường, mặc dù có chứng cớ vô cùngxác thực, nhưng nếu đem việc này phơi bày ra, hắn cũng không bị tráchphạt nghiêm khắc bao nhiêu, nhưng chỉ cần lợi dụng tốt, ở thời điểmthích hợp chỉ một việc nhỏ không có bao nhiêu ý nghĩa cũng có thể lấyđược kỳ hiệu không thể tưởng tượng.
Đỗ Hà cùng Trưởng Tôn Vô Kỵ cơ hồ đã biến thành tử địch, nhất định sẽ còn những cuộc quyết chiến không có khói thuốc súng.
Đỗ Hà có một loại cảm giác chuyện nhỏ này ngày sau có thể giúp được mìnhthật lớn, chỉ là thái độ của Vũ Mị Nương hôm nay lại có chút khácthường, làm cho hắn có chút đau đầu. Hắn không cách nào phỏng đoán đượctâm tư của nàng, nghe nàng đòi phần thưởng với mình, hắn thầm nghĩ:
- Mị Nương giúp mình nhiều việc như vậy, thậm chí không tiếc đắc tộingười âm hiểm như Trưởng Tôn Vô Kỵ, nếu nàng có điều yêu cầu, chính mình nhất định phải hết sức nỗ lực!
Nghĩ như vậy hắn liền nói:
- Mị Nương cần gì, chỉ cần ta đủ khả năng nhất định làm được!
Vũ Mị Nương nở nụ cười mê người, nàng cười có vài phần giảo hoạt, lại cóvài phần đắc ý như thực hiện được quỷ kế, còn có vài phần ngại ngùng.Nàng dùng tay vo nhẹ góc áo, nhỏ nhẹ nói:
- Thật ra là thế này, mười ngày nữa đến sinh nhật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/2151361/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.