- Hắc!
- Xem ta đây!
- Nha nha nha, xem ta đây, tiếp lấy!
Trên bầu trời Đỗ phủ phiêu đãng thanh âm thanh thúy đang chơi đùa rộn rã.
Đã là đầu mùa đông, hôm nay trời nắng thật hiếm thấy, ánh mặt trời cao chiếu, lại làm lòng người thật dễ chịu ấm áp!
Đỗ Hà nằm trên ghế dài, híp mắt ngắm nhìn hai thân ảnh động lòng người trên sân viện, trên mặt hiện lên vẻ mỉm cười thư thái.
Trên sân viện Trường Nhạc cùng Lý Tuyết Nhạn đang chơi cầu lông, nếu nóibóng chuyền là vận động của nam nhân, tràn đầy tình cảm mãnh liệt, cầulông lại là trò chơi của nữ tử, cung cấp cho các nàng chơi đùa.
Phương tiện giải trí thời cổ đại thật sự quá ít, hơn nữa nơi này lại không lưu hành hoạt động dạo phố mua sắm du lịch như thời hiện đại, một hảo thêtử ở trong nhà giúp chồng dạy con, hiếu thuận trưởng bối ở trong mắt thế nhân mới là điển hình của hiền thê lương mẫu. Nhưng là người của thế kỷ 21, Đỗ Hà lại không nghĩ như vậy.
Phu thê là một chỉnh thể, lẫnnhau ưng thuận chăm lo sự nghiệp của mình, sinh hoạt riêng của mình.Nhưng cách nói này ở tại Đường triều thật sự như đi vào đầm rồng hanghổ, Đỗ Hà cũng biết với lực lượng một người khó thể cải biến thế giới,loại chuyện này không thể cưỡng cầu.
Chỉ là Trường Nhạc vẫn mộtmực ở mãi trong nhà, lượng vận động thật sự ít ỏi đến thương cảm. Bìnhthường khi hắn có ở nhà còn có thể đốc xúc được nàng chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/2151358/chuong-299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.