Cuộc đời của vị Tây Lương vương đương nhiệm này không phải thuận buồm xuôi gió cho lắm.
Hồi thiếu thời thì thanh trừ đám huynh đệ, trải qua nhiều trắc trở mới đi lên vương vị. Ngồi trên ngôi vương vài thập niên, cũng không phòng được huynh đệ thân tín mưu nghịch.
Năm đó trận ám sát cung đình của Hãn Lộc thân vương suýt thì thành công.
Hãn Lộc thân vương là huynh đệ ruột của Tây Lương vương, là người thành thật mà yếu đuối, vẫn luôn anh em hòa thuận, không ngờ lại làm ra được chuyện này.
Ở trước mặt dục vọng quyền lực, khó có thể định luận được luân lý con người.
"Trẫm rất quen thuộc Tác Thịnh Huyền điện hạ. Tác Thịnh Huyền điện hạ là một người rất lợi hại." Tiết Thanh khen ngợi: "Hắn xuất chúng như vậy, có thể thấy các huynh đệ của hắn cũng không kém. Tây Lương vương có thể dạy dỗ được một Tác Thịnh Huyền, tất sẽ dạy dỗ được người thứ hai."
Nói tới đây vẻ mặt đầy vui mừng.
"Trẫm rất chờ mong."
Phương Kỳ nói: "Bệ hạ thánh minh. Thần hiểu rồi, thần sẽ không làm nhục sứ mệnh."
Tiết Thanh nói: "Phương đại nhân vất vả rồi."
Phương Kỳ cúi người thi lễ, nhìn Tiết Thanh cầm tấu chương lên. Từ sau khi đăng cơ, quốc sự nặng nhọc, nghe nói điện hạ vẫn còn đang dưỡng thương, mỗi ngày không ngừng uống thuốc từ Thái Y viện. Thật vất vả.
Kỳ thật chỉ là một đứa trẻ mới mười mấy tuổi.
Hắn nhịn không được mà nói: "Bệ hạ, phải chú ý nghỉ ngơi."
Tiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-de-co/1999976/quyen-3-chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.