Tuyết dày, gió buốt. Một cơn gió thổi qua, vén áo choàng lên. Liễu Xuân Dương ngồi trên lưng ngựa, hắt xì một cái.
"Liễu đại nhân, tối nay chúng ta đến trạm dịch phía trước rồi dừng chân nghỉ ngơi, hay là cố gắng chạy tới phủ thành phía trước?" Tùy tùng hỏi.
Liễu Xuân Dương quấn chặt áo choàng, nói: "Phía trước là phủ thành Mi Xuyên, bên đó có họ hàng xa của ta, vào thành đi."
Đám tùy tùng vâng dạ, vung roi giục ngựa phóng đi. Mãi khi đêm đã khuya, bọn họ mới tới trước một tòa phủ thành. Cửa thành đã đóng. Tùy tùng tiến lên trình văn thư. Xem qua thì thấy người tới là tiến sĩ lão gia quan lục bộ ở kinh thành tới công tác, quan canh giữ cửa thành không dám chậm trễ, vội vàng mở cửa thành ra, còn ân cần định thu xếp chỗ ở. Liễu Xuân Dương cảm ơn, biểu đạt rằng có chỗ ở trong thành rồi. Quan viên kia không gò ép, nhìn đám người phi nhanh vào thành.
Tiếng vó ngựa lộc cộc xuyên qua bóng đêm yên tĩnh rồi dừng lại trước một tòa nhà giàu có tráng lệ ở trên con phố phồn hoa nhất thành.
Các tùy tùng cũng biết vị Liễu Yết Liễu tiểu đại nhân này xuất thân từ nhà phú hào thành Trường An, nhưng nay thấy ngay cả họ hàng xa đều giàu có như vậy thì rất kinh ngạc. Người gác cổng bị đánh thức nên rất là căm tức, lại đề phòng khi thấy một đám người xa lạ xuất hiện trong đêm tối như này.
"Ta là họ hàng xa của Hà tứ lão gia, hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-de-co/1999975/quyen-3-chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.