Tuyết mùa đông năm nay đến sớm hơn mùa đông năm ngoái rất nhiều.
Tuyết đọng trên đường phố thành Trường An vẫn chưa được dọn, người qua người để lại dấu chân hỗn độn trên tuyết. Mà tuyết cũng theo giày vào trong chỗ ở của Quách gia.
Trong một đêm khuya nào đó, người Quách gia về thành Trường An, lặng lẽ như lúc rời đi. Tới hừng đông thì hòa nhập vào sinh hoạt thường ngày của thành Trường An như lúc trước.
Đám trẻ con nghịch ngợm đang leo trèo lên ngựa đá trước cổng thì bị người sai vặt quát. Người bán hàng rong rao hàng đi qua thì được vú già tỳ nữ gọi từ cửa nách, vây lấy rồi lựa chọn. Vội vàng kéo lừa kéo ngựa đi ra từ trong sân, cười cười nói nói, là Quách nhị lão gia chuẩn bị đi điền trang. Tuyết rơi rồi, phải đi xem thế nào.
Láng giềng kinh ngạc nhưng lại cảm thấy đương nhiên. Thi thoảng có người tới chào hỏi nhưng không khiến dân chúng tới vây xem.
Quách gia làm việc thay cho hoàng đế. Nay dân phủ Trường An đều biết rõ.
Năm đó Quách đại tướng quân từ chức về nhà thật ra là vì để nuôi dưỡng vị hoàng đế đang tránh nạn nơi dân gian.
Không ai cười nhạo Quách gia là võ tướng thô bỉ, chỉ khen ngợi sự trung dũng của nhà họ.
Quách nhị lão gia và Quách tam lão gia cảm thấy không quen với mấy điều khen ngợi đó, cảm thấy sau này có bắt nạt người ta cũng không tiện nên đề nghị chuyển nhà đi nơi khác, bị Quách đại lão gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-de-co/1999974/quyen-3-chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.