Sau khi bảng được dán lên, kinh thành vô cùng náo nhiệt. Tiếng báo vui không ngừng.
Tưởng Triệu Tử vội vàng đi tới Tri Tri đường. Xác pháo ngoài cửa vẫn chưa được dọn. Bảy tám đứa trẻ cười hì hì chạy tới chạy lui, hô rằng tới hưởng lây một ít không khí vui mừng để tương lai trúng trạng nguyên.
Lần này những thí sinh của Tri Tri đường tham gia thi, ngoài Trương Song Đồng thì mười người đều trúng. Phải nói là giỏi hiếm có.
Hôm qua các thiếu niên không chờ xem chính bảng đã về, lúc này đang ăn sáng.
"Yên Tử thiếu gia đưa thành tích tới, mọi người vui mừng uống vài chén rượu rồi ngủ hơi say, dậy muộn." Sở Minh Huy dụi mắt. Vì được ngủ một giấc thật ngon nên dù uống rượu xong nhưng trông không mệt mỏi, đầu tóc lại mới gội nên trông rất có tinh thần.
So với vẻ chật vật do một đêm không ngủ mắt đỏ ngầu của Tưởng Triệu Tử, hắn không tham gia thi, nhưng mà...
"Bên ngoài náo loạn như vậy mà các ngươi còn ngủ?" Hắn nói, lại nhìn xung quanh, thấy các thiếu niên đang ngồi ăn uống cười đùa trong phòng: "Thanh Tử thiếu gia không ở đây à?"
"Đương nhiên Thanh Tử thiếu gia không ở đây rồi." Trương Liên Đường nói. Hắn giơ tay vuốt vuốt mái tóc đã được thư đồng buộc cho, nhìn Tưởng Triệu Tử: "Bên ngoài náo loạn như thế nào?"
Tưởng Triệu Tử đang định nói, một thiếu niên đã nói trước: "Giờ tuất tối hôm qua họ dán bài thi của Tiết Thanh lên." Rồi chỉ chỉ vào giá sách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-de-co/1999705/quyen-2-chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.