Chuyện của Huỳnh Sa Đạo, Vương Liệt Dương ừ một tiếng, hắn cảm thấy kỳ thi quân tử có điểm kỳ quái nhưng vì Trần Thịnh đã quay về triều, hơn nữa Tần Đàm Công còn phong tỏa nghiêm ngặt Huỳnh Sa Đạo nên hắn vẫn không thể tra ra một chíu tin tức có ích nào. Nhưng như vậy cũng không có nghĩa hắn sẽ bỏ qua mọi chuyện mà không tiếp tục truy xét. Đối với hắn khi làm việc nhất định phải kiên trì và nhẫn nại, sau này chắc chắc sẽ có kết quả tốt đẹp.
"Ngươi tra ra được gì rồi?" Hắn hỏi.
Người đàn ông tiến lên một bước nói: "Bọn họ đang điều tra chuyện về ngọc tỷ".
Vương Liệt Dương ngồi thẳng người, khuôn mặt ở dưới ánh đèn mơ màng lộ ra một chút quái dị và buồn vô cớ.
"Ngọc tỷ sao?" Hắn nói, vẻ mặt không có chút ngạc nhiên nào, vì hắn biết rõ bọn họ là tay chân của Tần Đàm Công và Trần Thịnh, biết chuyện ngọc tỷ bị thất lạc, còn biết..." Trần Thịnh im lặng lâu như vậy hóa ra là muốn đối phó với Tần Đàm Công. Nếu nói như vậy thì hắn cũng đã nắm được chứng cứ của chuyện năm đó rồi?"
Chuyện năm đó... Không khí trong phòng tựa như ngừng trệ đi giây lát.
"Tướng gia, chuyện năm đó, thật sự rất kỳ quái đúng không?" Người đàn ông thấp giọng hỏi.
"Đương nhiên là kỳ quái rồi, lấy đâu ra lôi hỏa lớn như vậy, lấy đâu ra cái gọi là họa vô đơn chí đến đúng lúc như vậy." Vương Liệt Dương nói, thân người lại dựa vào ghế khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-de-co/1999672/quyen-2-chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.