Trời đã về khuya thế nhưng người dân thành Trường An vẫn thức.
Có tiếng gõ nhẹ vào cửa sổ, ngay sau đó trên cửa sổ liền lộ ra một khe hở.
Liễu Xuân Dương lên tiếng hỏi: “Thế nào rồi?”
Đám người hầu tụm lại, sắc mặt vừa hưng phấn vừa căng thẳng, nói: “… Trong thành cũng đã loạn hết cả lên rồi ạ.”
Giọng nói của Liễu Xuân Dương có chút ngạc nhiên: “Đám học sinh trong thành nghe theo ai mà làm loạn lên.”
Một tên đáp: “Không phải các học sinh làm loạn, là tiểu thiếu gia nhà họ Thường…” Sau đó hắn kể lại chuyện của Thường gia cho Liễu Xuân Dương nghe, vừa kể vừa có chút tiếc nuối: “Đương nhiên là tiểu thư nhà bọn họ cuối cùng vẫn bị đưa đi mất. Vì Thường gia không cư xử như lão gia nhà họ Quách, bọn họ đã trói vị tiểu thiếu gia đó lại sau đó dẫn về nhà.”
Liễu Xuân Dương im lặng một lát liền nói: “Học theo tên Tiết Thanh kia cả.”
Đám người hầu gật đầu, nói theo: “Đúng thế, đều là học theo những cái xấu của tên Tiết Thanh đó… Đại lão gai cũng đã nói tới, những người trẻ tuổi thích nhất là làm theo số đông.”
Liễu Xuân Dương ở trong phòng lẩm bẩm: “To gan.”
Đám đầy tớ không nghe rõ liền dựa vào trên cửa sổ, hỏi: “Gì cơ ạ?”
Liễu Xuân Dương không nói gì, chỉ hỏi: “Thế còn phía Song Viên thế nào rồi? Bây giờ trời đã khuya rồi, mọi người vẫn đang ở đấy à? Quan phủ thì sao? Đã bắt người lại chưa?”
Bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-de-co/1999261/quyen-1-chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.