Trước phủ nha là con đường rộng rãi không có bóng cây, dưới ánh mặt trời thiêu đốt, thường ngày nơi này có rất ít người tụ tập, dĩ nhiên không phải vì sợ nóng, mà là chỗ phủ nha quan trọng người không phận sự miễn vào.
Hôm nay, vào lúc này, bốn phương tám hướng tụ họp lại không ít người, ánh mắt đều hướng đến khoảng đất trống trên quảng trường trước phủ nha, nơi đó có một nam tử trong tay giơ cây cờ lớn, một tay khác thì nắm lấy một thanh đao lớn.
"Xảy ra chuyện gì?"
"Làm cái gì vậy?"
Dân chúng mới tới hỏi thăm ầm ĩ.
"Hắn nói hắn là thích khách tối hôm qua." Người đến sớm hơn lên tiếng đáp.
Lời vừa nói ra càng ồn ào rối loạn, tuy chuyện tối hôm qua phát sinh ở ngoài thành, nhưng nửa đêm toàn bộ thành Trường An đều bị điều tra xét, dân chúng cũng đều bị kinh động. Cụ thể mọi chuyện cũng không rõ ràng, chỉ biết là có hung đồ rất đáng sợ, đây chính là hung đồ ư? Dân chúng nhao nhao rón rén tiến về phía trước, nhìn xem có phải hung thần ác sát ba đầu sáu tay hay không.
Tiếc là hung đồ không có khác biệt gì người bình thường, tuổi hai mươi ba hai mươi bốn, mặc áo đen toàn thân, trang phục rách nát rối loạn toàn là vết máu, sắc mặt đen kịt, thần sắc đờ đẫn.
Nhưng chính một người bình thường như vậy lại làm cho quan binh nha dịch như gặp kẻ địch.
"Buông vũ khí xuống!"
"Đưa tay chịu trói!"
Bọn họ quát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-de-co/1999167/quyen-1-chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.