Lạc Ly tiến lên, vả bốn bạt tay vào miệng hắn.
Vả mặt mũi Phạm Vô Kiếp đỏ bừng, Lạc Ly nói:
“Nói cái rắm gì thế, nói cho cùng, chúng ta la đồng môn, ta không cứu ngươi thì ai cứu ngươi!
Ngươi nhìn đi, bọn họ đều chết vì ngươi, vì bọn họ, ngươi phải sống sót, phải sống thật tốt, phải báo thù cho bọn họ!”
Sau đó lại thêm vả bốn cái.
Phạm Vô Kiếp bị Lạc Ly hành hung một trận, nhất thời thanh tỉnh.
Hắn thì thào nói: “Phải, báo thù, báo phù, sống sót vì bọn họ, ta nhất định phải báo thù!”
Hắn nhìn Lạc Ly, vẻ mặt chân thành, nói: “Cám ơn ngươi, Lạc Ly sư huynh!”
Nói ra lời đó, hắn lập tức buông lỏng, lập tức ngồi bệt ra đất, gào khóc:
“Hu hu hu, đều chết cả rồi, đều bởi vì ta, Long gia gia, Mộc gia gia, Liễu thúc, Giang thúc, Kinh thúc, Trương thúc, Vân Phong, Vân Diệp, mọi người vì bảo vệ ta mà chết hết cả rồi, đều chết cả rồi!”
Phạm Vô Kiếp gào khóc, nhưng chỉ khóc một chút thì đã khôi phục lại bình thường, hắn nói với Lạc Ly:
“Lạc Ly sư huynh, cám ơn ngươi! Ngươi còn đan dược không? Tất cả đan dược của ta đều dùng hết rồi!”
Biết ơn Lạc Ly cứu mạng, Phạm Vô Kiếp lại gọi Lạc Ly là sư huynh!
Lạc Ly lấy ra một lọ Bổ Khí Đan vừa được chia phần khi nãy đưa cho Phạm Vô Kiếp. Phạm Vô Kiếp nuốt hết vào miệng.
Lạc Ly nói: “Ngươi điên rồi, không muốn sống sao, dược tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-doc-hanh/2527888/chuong-399-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.