Chương trước
Chương sau
Nghĩ đến đây, Lạc Ly đẩy Phạm Vô Kiếp, lén lấy ra Lưu Tích Bút, chấm một điểm lên trên bắp đùi Phạm Vô Kiếp, sau đó lại chấm một điểm lên cánh tay phải của mình.

Lưu Tích Bút lập tức lưu lại một ấn ký màu đen to bằng miệng bát, đồng thời tỏa ra vô tận lục quang, nhìn vào không giống điềm lành.

Lạc Ly đột nhiên kinh hô: “Không hay, ta trúng độc rồi!”

Phạm Vô Kiếp sửng sốt, nói: “Sao thế, Lạc Ly sư huynh, ngươi trúng độc gì?”

Lạc Ly để Phạm Vô Kiếp nhìn cánh tay của hắn. Trên cánh tay của hắn cũng có ấn ký màu đen, lớn cỡ một ngón tay, phát tán lục quang, nói:

“Không tốt, ta khinh địch, người kia là tu sĩ Ngũ Độc tông, trước khi chết đã phản phệ, đây là Tiên Tần Đoạt Hồn Bắc Đẩu Chú Tử Khiên Cơ Độc, người trúng độc chỉ cần độc phát thì thất khiếu lập tức đổ máu, cuối cùng chết thảm, hơn nữa nguyên thần không thể độn ra ngoài, hình thần câu diệt. Rất là đáng sợ!”

Phạm Vô Kiếp nhíu mày nói: “Kỳ quái, ta biết rất nhiều pháp môn của Tiên Tần, nhưng sao ta chưa nghe qua Tiên Tần Đoạt Hồn Bắc Đẩu Chú Tử Khiên Cơ Độc!”

Lúc này Phạm Vô Kiếp cũng nhìn thấy ấn ký trên đùi của mình, Lạc Ly chỉ là một điểm nhỏ còn hắn thì là một cục lớn, nhất thời kinh hãi. Nói:

“Không hay, sư huynh, ta cũng trúng độc rồi!”

Lạc Ly nói: “Chỉ cần trúng độc này thì bất kể pháp thuật gì cũng không thể xua tan nó, không tin thì ngươi hãy thử xem!”

Phạm Vô Kiếp khôi phục được một chút nguyên khí, bắt đầu sử dụng pháp thuật, ấn ký màu đen trên đùi không hề tiêu tán chút nào.

Lạc Ly thuận tay lấy ra một cây chủy thủ, nói: “Vô Kiếp sư đệ. Đừng sợ, thật ra độc này rất dễ giải, chỉ cần cắt lìa cục thịt này thì độc sẽ giải ngay!”

Nói xong, Lạc Ly cắt xuống một đao, cắt bỏ ấn ký màu đen trên tay mình. Làn da lớn chừng ngón tay bị cắt bỏ, máu tươi lập tức chảy ra, Lạc Ly thi pháp, máu tươi ngừng chảy, dũng cảm nói:

“Là đàn ông thì không sợ đổ máu!”

Lạc Ly đang lừa gạt Phạm Vô Kiếp, hy vọng hắn cũng học theo mình, cũng cắt bỏ huyết nhục trên đùi, đây là hắn cắt, hoàn toàn tự nguyện, không có liên quan tới mình, mình không vi phạm môn quy!

Ai ngờ Phạm Vô Kiếp nói: “Lạc Ly sư huynh, ngươi xúc động quá rồi! Không cần cắt thịt đâu. Ta có một thần thông có thể khiến thời gian trôi qua, chỉ cần độc này không phát tác thì ta có thể để thời gian trên chân của ta trôi qua, giải trừ độc này!”

Lạc Ly sửng sốt nói: “Thời gian trôi qua?”

Phạm Vô Kiếp gật đầu nói: “Thần thông này của ta, nếu như cánh tay bị thương thì ta có thể sử dụng thời gian trôi qua, để cánh tay đi tới một năm sau, hoặc ba năm sau, trở lại trạng thái hoàn hảo như lúc đầu.

Chỉ cần độc này không phát tác thì ta có thể để cho chân của ta trôi qua thời gian, nếu sau này độc này được giải thì chân của ta sẽ khôi phục lại bình thường!”

Lạc Ly há mồm, nói: “Vậy ta chẳng phải cắt uổng rồi sao?”

Phạm Vô Kiếp gật đầu nói: “Phải, sư huynh, ngươi quá xúc động!”

Nói xong, hắn duỗi tay ra, trong tay xuất hiện hào quang chiếu lên đùi mình, nhất thời bắp đùi giống như đang biến hóa trong vô hình.

Hào quang chiếu hơn ba mươi giây, ấn ký màu đen mới chậm rãi biến mất, Phạm Vô Kiếp đầu đầy mồ hôi, nói:

“Độc này thật tà môn, ba mươi năm sau mới có thể tan biến, quả nhiên đồ vật của Tiên Tần rất bá đạo!”

Lạc Ly trợn mắt, thời gian trôi qua tới ba mươi năm sau, Lưu Tích Bút mất hết hiệu lực, Phạm Vô Kiếp không cần cắt thịt.

Đâu thể như vậy, Lạc Ly lập tức giận dữ, hắn chỉ vào phương xa nói: “Không hay, có địch nhân tới!”

Phạm Vô Kiếp nhìn qua, Lạc Ly sử dụng Ám lưu vô hình sát, bàn tay vô hình cầm Lưu Tích Bút chấm một điểm. Lần này mở rộng phạm vi ấn ký, lớn hơn lần trước cỡ một vòng, ta cho ngươi trôi qua này!

Phạm Vô Kiếp nhìn ra phương xa, nói: “Không có ai cả!”

Sau đó hắn đưa tay lấy ra một cái gương đồng có hình bát quái lớn chừng một bàn tay bắt đầu quan sát.

Hắn cũng sử dụng Thương hải minh nguyệt sát, thế nhưng Lạc Ly cảm thấy phạm vi của hắn lớn hơn mình gấp mấy lần, phạm vi ba mươi dặm đều nằm trong cảm giác của hắn. Xem ra đây là diệu dụng của tấm gương đồng này.

Phạm Vô Kiếp nói: “Quả nhiên có người tới đây, Lạc Ly sư huynh, chúng ta đi nhanh đi!”

Lạc Ly chỉ vào tấm gương đồng của Phạm Vô Kiếp, nói: “Đây là gì?”

Phạm Vô Kiếp sửng sốt, sau đó nói: “Đây là bảy mươi bảy sát Hải Vực pháp bảo, bảy mươi bảy sát của Lưu Ly Hải của Hỗn Nguyên tông, mỗi một sát đại thành thì sẽ hóa sinh thành một kiện hư thể pháp bảo, sau đó lấy pháp bảo làm thực thể, hải vực làm hư thể, hư thật kết hợp, mới thực sự là bảy mươi bảy sát!

Thứ này cũng giống với Ngũ Nhạc thần binh của Thông Thiên Phong. Hỗn Nguyên tông chúng ta, cuối cùng đều có thể hóa thành pháp bảo!”

Lạc Ly sửng sốt, hăn căn bản chưa nghe nói qua chuyện này. Thế nhưng lập tức giật mình, bản thân mình chưa luyện đại thành một sát nào cả, không có hình thành hải vực cho nên không biết, chờ khi mình tu thành một sát thì Cửu Hoang chân nhân sẽ truyền thụ cho mình những tri thức này.

Phạm Vô Kiếp vừa đứng lên thì sửng sốt, hắn lại nhìn thấy trên đùi mình xuất hiện ấn ký màu đen, hắn hét lớn:

“Tiên Tần kịch độc thật là lợi hại, chuyện này, phải làm sao đây?”

Lạc Ly nói: “Chỉ có thể cắt bỏ, không có cách nào khác! Nếu như không cắt, còn dùng thời gian trôi qua nữa thì ấn ký sẽ lớn thêm một vòng nữa, đến khi đó không chỉ là một chút huyết nhục mà là nguyên cả cái chân.”

Lạc Ly bắt đầu hù dọa hắn.

Phạm Vô Kiếp nhíu mày, hơn nữa ngày sau mới nói: “Chỉ có thể cắt thôi, khoan đã, Lạc Ly sư huynh, ta không thể đổ máu!”

Lạc Ly nói: “Ngươi là đàn bà con gái hay sao mà ẻo lả như thế? Còn không thể đổ máu nữa chứ, ta phi!”

Phạm Vô Kiếp nói: “Ngươi không hiểu, ta lấy thân mình trấn áp bảo vật, chỉ cần thân thể đổ máu thì uy áp sẽ yếu bớt, chúng nó sẽ đào tẩu.”

Lạc Ly nói: “Bảo bối gì, là gì vậy hả?”

Phạm Vô Kiếp lập tức ngậm miệng lại, nói: “Không có gì, Lạc Ly sư huynh, xin ngươi giúp ta, ta chuẩn bị một chút đã!”

Nói xong, hắn bắt đầu vận chuyển pháp môn, sau đó cẩn thận đề phòng, nói: “Lạc Ly sư huynh, chuyện này, chuyện này, còn mời ngươi giúp ta! Ta cần thi pháp trấn áp bảo vật”

Ánh mắt Lạc Ly sáng lên: “Đây là ngươi nói, đây là ngươi nói, là ngươi cầu ta! Không phải ta cố ý cắt, không phải ta vi phạm môn quy!”

Phạm Vô Kiếp khẽ cắn môi, nói: “Phải, là ta cầu ngươi! Van cầu ngươi, Lạc Ly sư huynh, giúp ta cắt rụng khối thịt thối này đi!”

Lạc Ly nói: “Ngươi thề với trời, thề với môn quy, là ngươi tự nguyện!”

Phạm Vô Kiếp kiên định nói: “Phạm Vô Kiếp ta thề với trời, thề với liệt tổ liệt tông Hỗn Nguyên tông, ta cầu Lạc Ly sư huynh cắt rụng khối thịt thối trên đùi của ta, hoàn toàn tự nguyện, không bị bắt buộc!”

Chưa chờ hắn nói xong thì Lạc Ly đã nắm lấy đùi của hắn, lấy chủy thủ ra, chém mạnh một nhát, dù sao hắn có cách trị thương. Cắt được cục thịt nặng chừng năm sáu lượng thì thu ngay vào trong Thái Sơ Động Thiên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.