Lạc Ly nói: “Thi thể sống lại, cương thi sao?”
Định ra tay, người nọ đã nói: “Ta là Niếp Thiến...”
Lạc Ly nói: “Niếp Thiến?”
Người nọ vội vàng nói: “Lạc Ly đại ca, ngươi nghe không rõ rồi, ta là Niếp Thiên! Diệu thủ không không đạo thiên địa, đạo đắc đại đạo chân tiên thần! Đệ tử Đạo Đắc tông Niếp Thiên!”
Diệu thủ không không đạo thiên địa, đạo đắc đại đạo chân tiên thân! Là thi hào của Đạo tông.
Thì ra người này là đệ tử của diệu thủ không không Đạo tông, Lạc Ly nhìn hắn, nói:
“Ngươi có thần thông thiên biến vạn hóa, tại sao lại thành ra nông nỗi này?”
Niếp Thiên ai thán một tiếng, nói: “Ta quá tham lam, Nguyên Anh chân quân đại chiến với nhau, thanh long cùng cự nhân ôm nhau chết chung, ta đi ăn trộm thi thể của bọn họ, đó đều là tài liệu chí bảo, kết quả bị chiến đấu của Nguyên Anh chân quân thổi bay, khiến cho trọng thương, chỉ có thể giả làm thi thể!”
Không ngờ đại hán thanh long lại chết trận như thế.
Lạc Ly lắc đầu nói: “Ngươi quá tham lam rồi! Cho ngươi, đây là đan dược chữa thương!”
Nói xong đi qua đỡ hắn dậy, nói: “Đi, ta mang ngươi tới một nơi an toàn! Ồ, sao ngươi lại nhẹ như vậy nhỉ?”
Niếp Thiên đỏ mạt, nói: “Đây là đặc sắc của Đạo tông ta, người càng nhẹ thì càng dễ trộm đồ!”
Lạc Ly nói tiếp: “Sao trên người của ngươi lại có mùi? Giống như đàn bà!”
Niếp Thiên nói: “Đây là hương, thơm ngát như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-doc-hanh/2527886/chuong-398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.