Sở Hương Tú và Thổ Địa Công quận Phong An cùng bước lên phía trước, hai người tuy không rõ Trần Thực đã dùng cách gì đưa họ thoát khỏi Thiên Lao, nhưng vẫn cúi mình cảm tạ.
Trần Thực đỡ họ dậy, mỉm cười nói: “Nếu không nhờ Sở đạo hữu truyền thụ ngoại đạo và công pháp, thì làm sao có thể khiến các vị quý nhân trong Thiên Đình động lòng, mà chịu phóng thích các vị? Sở đạo hữu không cần cảm ơn ta.”
Sở Hương Tú lúc này mới chợt tỉnh ngộ, hiểu ra vì sao trước đó Trần Thực lại muốn hắn truyền công pháp và ngoại đạo, thì ra là định dùng những thứ đó để cứu hắn.
Từ xa, mấy vị thần nhân mặc kim giáp đang đi đến.
Trần Thực rót rượu cho Sở Hương Tú, mỉm cười nói: “Bọn họ chắc là đến đón ngươi, đưa ngươi đến Nê Lê đại thế giới. Chén rượu này, chúc đạo hữu gặp dữ hóa lành, thoát khỏi lao ngục.”
Sở Hương Tú đưa tay đón lấy chén rượu, tay có chút run rẩy, thiếu niên cao gầy ấy khẽ mấp máy môi, nhưng không biết nên nói gì mới phải, chỉ kính Trần Thực một chén, rồi ngửa đầu uống cạn.
Trần Thực lại rót thêm một chén, mỉm cười nói: “Sư phụ của ngươi, ngươi cũng không cần lo lắng. Chức vị Thổ Địa quận Phong An đến nay vẫn còn bỏ trống, để cho ngươi yên tâm, Thiên Đình tất sẽ phục chức lại cho ông ấy.”
Sở Hương Tú lại nâng chén, nói: “Đa tạ.” Nói xong lại uống cạn một hơi.
Không rõ là vì rượu mạnh làm bỏng cổ họng, hay vì nguyên do nào khác, khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-chi-thuong/4646460/chuong-641.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.