Trần Thực thở phào nhẹ nhõm, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Đông Vương Công đang chăm chú quan sát địa lý đồ, sắc mặt như giếng cổ không gợn sóng, không lộ mảy may hỉ nộ, khó mà đoán được trong lòng y đang nghĩ điều gì. 
 “Vị đệ nhất tiên nhân này, tâm cơ sâu như vực thẳm, quả thực khó dò.” 
 Hắn thầm nhủ trong lòng: “Nhưng môn ngoại đạo này, đích xác có thể khiến y động tâm.” 
 Một môn đại đạo chưa từng xuất hiện, đối với tiên nhân khát cầu chân lý của đại đạo mà nói, quả thật có sức hấp dẫn không nhỏ. 
 Đông Vương Công ngắm nghía một hồi, sau đó trao trả địa lý đồ cho Trần Thực, nói: “Ngươi thi triển lại môn ngoại đạo kia một lần nữa.” 
 Trần Thực tuân mệnh, thi triển lại một lần, sau đó thuật lại toàn bộ đạo lý tu luyện trong công pháp của Sở Hương Tú, nói: “Kẻ này được Thổ Địa Công nuôi lớn, không có người dạy tu tiên chi pháp, hắn bèn tự mình ngộ ra con đường tu hành từ trong thần đạo của Thổ Địa Công, bỏ qua Kim Đan, Nguyên Anh, trực tiếp tu thần để thành tiên.” 
 “Đại tài, đại tài. Thiên tài còn bị một nét ngang chặn lại, đại tài thì vô lượng, đích thực đáng để cứu.” 
Đông Vương Công trầm ngâm chốc lát, nói: “Ngoại đạo của ngươi chỉ có hình mà không có thần. Dù là Sở Hương Tú thân truyền, nếu không có hợp đạo cùng Hắc Ám Hải, cũng khó mà nắm giữ môn đại đạo này. Muốn lĩnh hội trọn vẹn đạo lý trong đó, quả thực cần đến tấm địa lý đồ này, phải 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-chi-thuong/4646459/chuong-640.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.