Trước cửa nhà Ngọc Cảnh Anh, Danh Hoài đac đứng chờ ở đó từ lâu. Anh vừa bước ra thì ngạc nhiên đến mắt tròn mắt dẹt.
“Ngầu quá đi à. Bộ dạng A Hoài cưỡi chiếc xe máy này ngầu quá xá.”
Nhìn hai mắt anh lấp lánh như có vạn ánh sao trời, Danh Hoài liền biết lần này mình mượn xe máy đúng rồi đây.
“A Hoài, chiếc xe này…”
“Là của mẹ em. Anh yên tâm. Em đã có bằng lái rồi, đảm bảo anh sẽ an toàn đến nơi.”
Danh Hoài tự tin giơ giơ chiếc bằng lái trước mắt Ngọc Cảnh Anh. Quả như cậu dự đoán, anh càng ngưỡng mộ cậu hơn.
Ngọc Cảnh Anh tất nhiên không chút nghi ngờ khả năng của người yêu mình, hí ha hí hửng trèo lên yên sau, hai tay vòng qua eo của Danh Hoài ôm chặt lấy eo của cậu.
Cằm anh tựa trên vai của cậu, hít một hơi thật sâu. Mùi sữa tắm cùng với mùi hương cơ thể tự nhiên của Danh Hoài thật là quyến rũ.
“Anh bám chặt nhé. Em đi đây.”
Danh Hoài vỗ vỗ vào bàn tay đang ôm chặt eo mình, sau đó tự tin vặn tay ga.
Ngọc Cảnh Anh đã rất lâu rồi mới có cảm giác được đi xe máy như hôm nay. Từng cơn gió mát lạnh lùa vào trong cổ cậu, cuốn trôi hết bao nhiêu buồn phiền. Cảnh vật quen thuộc đi qua như một bức tranh.
Tấm lưng vững chãi của Danh Hoài khiến ai đó cảm thấy thật ấm áp ngượng ngùng. Ngọc Cảnh Anh tin chắc Danh Hoài làm như vậy chính là để an
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ca-uong-tra-sua-khong/2982514/chuong-48.html