Tô Triết ôm Tống Ngọc nói: " Sau này mẹ của em đã có nhà rồi, nếu chúng mình có thời gian thì có thể đến cúng bái bà ấy." Nghĩa trang của thị trấn đã lâu không có vị khách nào xông xênh như vậy, người phụ trách liền giới thiệu cho hắn đủ loại vật dụng hóa vàng mã. Bọn họ đặt một chậu than ở trước mặt và bảo nếu viết sinh thần bát tự của mẹ Tống Ngọc trên giấy vàng thì có thể chuyển giao đến thế giới khác. Tô Triết vốn không tin những chuyện này, nhưng ngay cả một thứ như hệ thống mà còn tồn tại, thì không biết chừng thực sự có những chuyện mà khoa học không thể giải thích được.
Hắn mua rất nhiều thỏi vàng bằng giấy, chất thành đống như núi. Còn mua cả xe thể thao và biệt thự. Mô hình ở đây làm trông giống như thật vậy.
Hắn thả tất cả vào chậu than đang bùng cháy dữ dội, trên đó có viết tên, Tô Triết nói: " Chào cô, cháu là bạn trai của Tống Ngọc. Cô nhất định phải phù hộ cho em ấy được vui vẻ và hạnh phúc đấy. Cô hãy yên tâm giao Tống Ngọc cho cháu nhé."
Hắn nói đùa với Tống Ngọc ở bên cạnh: " Mẹ của em ở trên trời có linh thiêng, liệu có thể hiện ra bắt những kẻ bắt nạt em không nhỉ ?"
Tống Ngọc nói thầm: " Chắc là không đâu." Cậu có chút kinh hãi.
Ngẫm nghĩ một hồi, Tô Triết lại đốt thêm chiếc xe thể thao bằng giấy: " Nếu cô muốn đi bắt người thì đi đường chậm lắm, cháu khuyên cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ca-hoc-duong-va-be-ngoc/3516075/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.