Ngày hôm sau Tô Triết gọi điện cho bé ngốc, nhưng phát hiện đầu dây bên kia đã tắt máy, hắn có chút tức giận, còn tưởng rằng Tống Ngọc lại quên sạc điện thoại. Có chút sốt ruột, muốn đến tầng dưới nhà cậu để đợi cậu, nhưng suốt hai tiếng trôi qua, Tống Ngọc vẫn không đi ra, mà lại gặp Tống Mỹ Hoa.
Tô Triết phát ngán cô ta, nhưng hắn không thể liên lạc với bé ngốc, nên đành chủ động hỏi: " Tống Ngọc đâu ?"
Tống Mỹ Hoa đáp: " Mình cũng không biết." Thái độ rất kiêu ngạo, thậm chí còn có một sự khiêu khích khó hiểu ở trong đó.
Tâm trạng của Tô Triết rất khó chịu: " Sao em ấy không nghe máy, cô gọi em ấy ra ngoài đi, tôi có chuyện muốn nói với em ấy."
Tống Mỹ Hoa nói: " Chuyện này không liên quan đến mình, mình đang vội đến lớp." Sau đó liền đi luôn, đi theo bên cạnh còn có một người trẻ tuổi tuy ốm yếu nhưng trông rất giống cô ta.
Tô Triết đợi một lúc, đợi được mẹ Tống, hắn lại đến hỏi, mẹ Tống bảo: " Nó đi thăm một người bà con ở quê, qua mấy ngày nữa sẽ về."
Tô Triết hơi bực bội, lúc này hệ thống hiện ra: " Bây giờ Tống Ngọc đã bị tống đi rồi, thật ra cậu ấy là thiếu gia giả của nhà họ Tống, người đã bị đưa về quê, về sau cậu sẽ không tìm thấy cậu ấy đâu." Sau đó, trên chiếc TV nhỏ của hệ thống chiếu ra túp lều mà cậu đang ở, tối đen, u ám.
Tin tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ca-hoc-duong-va-be-ngoc/3516074/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.