“Cậu đúng là ăn quá nhiều củ cải nên toàn quan tâm tớimấy việc không đâu, đây là nhà của một người bạn của tớ. Gia đình họ có nhàriêng bên ngoài, phòng ở này vẫn chưa dùng tớ, gần đây tớ lên mạng gặp hắn mớibiết được, sau đấy nói chuyện khá hợp nhau . Tiền thuê nhà miễn hoàn toàn, chỉcó một yêu cầu là đừng tùy tiện phá hỏng đồ đạc căn phòng này là được.”
Tôi cảm thấy thật may mắn: “Tớ đây cung kính khôngbằng tuân mệnh, nhất định sẽ bảo vệ tốt từng viên gạch từng cái ngói một trongnhà này.”
Đối với người không có nghề nghiệp, không tiền tiếtkiệm, không tiền vốn mà nói, miễn tiền thuê nhà chẳng khác nào bánh nướng từtrên trời rơi xuống .
Hình như vừa mới tân trang lại, cho nên thoạt nhìntoàn bộ như là phòng mới. Tôi có chút không yên tâm: “Tớ vốn nghĩ là cái bánhnướng từ trên trời rơi xuống, thì ra lại rơi xuống một khối vàng. Tớ ngược lạicó chút không thể tin nổi, cảm thấy hơi mơ hồ mờ mịt .”
“Cậu vốn ngốc, nhưng mà chưa từng thấy cậu ngốc nhưvậy … Cái chính là thanh thản ổn định ở trong này đi. À quên, đây là 5 vạn tiềnmặt, cậu cầm lấy dùng tạm trước đã. Vừa nãy tớ đã đi siêu thị hộ cậu rồi. Tớtuy là không thể ngày nào cũng đến thăm cậu, nhưng mà mỗi ngày tớ sẽ đều gọiđiện tới đốc thúc cậu ăn ngủ đúng giờ .”
“… Không cần đưa nhiều như thế đâu? Về sau tớ nợnần chồng chất nhiều vậy còn sống nổi hay sao ?” Đáy lòng tự nhiên tràn ngậpcảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-cung-toi-vui-buon/2387809/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.