Một cơn gió nhẹ thổi qua song cửa sổ, ánh nến trong đại điện lắc lư.
Lăng Vân Tử hơi nhíu mày, Đan Đồng Tử hoảng sợ nhìn Tu Bồ Đề, Y Viên Tử trừng to hai mắt, Thanh Phong Tử cúi đầu không nói một lời.
U Tuyền Tử ngồi lặng im, đối mặt với Tu Bồ Đề, tay xoắn lấy vạt áo của mình, mặt không đổi sắc.
Tu Bồ Đề cũng ngồi lẳng lặng, vuốt râu, mặt thản nhiên.
Qua lúc lâu, khuôn mặt U Tuyền Tử mới khẽ nhúc nhích, cất lời:
- Sư phụ, Phong Linh là sư điệt của con, là đồ tôn của người, là đệ tử đích truyền của Thanh Phong sư huynh. Ngộ Không sư đệ còn là đệ tử nhập thất của người, là sư đệ của con. Từ ngày nhập môn, sư phụ đã dạy đệ tử nhất định không được đồng môn tương tàn, nhưng hôm nay người lại... Từ khi bắt đầu thu Ngộ Không sư đệ làm đồ đệ, là vì hôm nay, đúng chứ?
Ngoại trừ Thanh Phong Tử, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Tu Bồ Đề.
Tu Bồ Đề nhíu mày, nhìn chăm chú vào U Tuyền Tử, chậm rãi nói:
- Đây là thiên mệnh, đập vỡ thiên đạo, phá rồi lại lập, mới có thể đổi được vô tận sinh cơ.
- Cho nên, sư phụ quyết định hy sinh thập sư đệ và Phong Linh, đúng không? Dùng môn đồ của mình, đổi lấy phúc cho thiên hạ thương sinh, sư phụ thật là hào phóng đó.
Nghe vậy, khóe mắt Tu Bồ Đề hơi giật giật.
Ngoài cửa, Vu Nghĩa chậm rãi đi vào, chắp tay nói:
- Bẩm sư tổ, thập sư thúc đã đuổi theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bat-hau/1150209/chuong-421.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.