Không ai ngờ được Khỉ Đá sẽ xuất hiện ở Địa Phủ, bởi vì hắn không có lý do nào để xuất hiện ở đây.
Nhưng rất đáng tiếc, hắn đã xuất hiện ở Địa Phủ rồi.
Với một con khỉ đã bị bức điên, hắn chẳng cần bất cứ lý do nào cả.
Đám quỷ sai vứt bỏ hồn phách vẻ mặt đờ đẫn hoảng sợ lùi về phía sau. Bạch Vô Thường cũng muốn chạy, nhưng gã vừa mới quay người thì đã bị Khỉ Đá dùng một chưởng hút lấy cả người.
- Đại... Đại Thánh gia, tiểu nhân chưa từng đắc tội ngài mà...
- Không có hả?
- Thật sự không có.
- Vậy tại sao hồn phách của Hoa Quả Sơn ta mỗi lần tiến vào Địa Phủ đều bị làm khó dễ?
- Việc này... việc này đều là ý chỉ của bệ hạ, không liên quan tới tiểu nhân!
Bạch Vô Thường kêu khóc.
Hắc Bạch Vô Thường trước nay tượng trưng cho tử vong, thì ra lúc khóc cũng khó coi chẳng khác gì phàm nhân.
Khỉ Đá túm lấy gã, mặt từ từ kề sát lại, hơi há miệng để lộ răng nanh, nhẹ giọng nói bên tai của gã:
- Là ý chỉ của ai không quan trọng, quan trọng là ngươi làm theo. Mà bây giờ ta cần một lý do để giết ngươi, cái lý do này... đủ rồi.
Lúc nghe được mấy từ cuối cùng, sắc mặt Bạch Vô Thường càng trắng hơn.
Còn chưa kịp đợi gã kêu gào thảm thiết, Khỉ Đá đã quăng gã lên, một gậy đâm xuyên.
. . .
Trong Di La cung, hai người đang ngồi đối diện chợt không hẹn mà cùng sửng sốt.
- Buông tha không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bat-hau/1150210/chuong-422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.