Trong thiên lao, Thiên Bồng tóc tai bù xù, đang ngơ ngác nhìn phía song sắt đã không còn tia sáng xuyên vào.
Thấy một vị ngục tốt không ngừng chạy qua lại bên ngoài song sắt, Quyển Liêm ở gian bên cạnh vội vàng hô:
- Đã xảy ra chuyện gì vậy? Sao ánh mặt trời lại biến mất?
Ngục tốt kia dừng bước, quay đầu, có chút hoảng hốt nói:
- Tiểu nhân, tiểu nhân cũng không rõ lắm. Nghe nói yêu hầu Hoa Quả Sơn đã giết Kim Ô...
- Yêu hầu giết Kim Ô...
Quyển Liêm ngơ ngác mở to mắt, lảo đảo ngã ngồi trên mặt đất:
- Sao có thể chứ, các đại năng làm gì vậy? Sao lại để hắn giết Kim Ô? Tại sao không có ai ngăn cản hắn?
Ngục tốt kia nuốt khan một cái, thấp giọng nói:
- Tiểu nhân cũng không rõ... Nghe nói yêu hầu kia đã một mình tấn công Vân Vực thiên cảng. Hắn có tu vi Đại La Kim Tiên đỉnh phong, không ai chống đỡ được. Vân Vực thiên cảng, sợ là đã bị hủy toàn toàn.
Thiên Bồng cúi đầm, cười cười, tay lại nắm chặt tới run run.
Hai người ở đây đều hoảng sợ nhìn phía y.
. . .
Vào giây phút này, toàn bộ Vân Vực thiên cảng đã giống như một đống cát đồ chơi. Bên trong cát đá trộn lẫn máu tươi và những mảnh thi thể.
Trong ánh lửa, xen lẫn gương mặt cười vặn vẹo là đôi mắt che kín tơ máu không ngừng tìm kiếm người sống trong đống hoang tàn. Mỗi động tác của Khỉ Đá lại dẫn theo tiếng kêu thảm thiết không ngừng.
Một vị thiên tướng bay lên trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bat-hau/1150208/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.