Dịch: Hoangtruc
Biên: Spring_Bird
Trấn Nguyên Tử, Vạn Thọ đại tiên, Địa Tiên chi Tổ, đến Ngọc Đế của Thiên Đình còn phải kính ba phần.
Nghe Thiên Bồng nói vậy, Trấn Nguyên Tử chỉ nhàn nhạt cười, ngẩng đầu lên nhìn chăm chăm vào trên bầu trời nhạt nhòa như ẩn như hiện mây bay.
- Chứ không phải là, muốn nhìn thấy chút ít điểm sáng trong mớ cát vàng mù trời này?
Thiên Bồng vẫn giữ nguyên tư thế chắp tay, cúi đầu không nhúc nhích.
Từng đợt gió thổi qua, lướt trên cát vàng, thổi tung chòm râu của Trấn Nguyên Tử.
Trấn Nguyên Tử khẽ há miệng, nói:
- Ngươi có biết, mỗi tháng Ngũ Trang quán của bần đạo cung ứng vũ khí cùng đan dược cho yêu vương, có thể thu được bao nhiêu lợi không?
- Khoảng chừng một trăm vạn kim tinh.
- Ừm, xem ra cũng biết được nhiều a. Nếu đã biết vậy, ngươi còn muốn bần đạo đình chỉ cung ứng?
Trấn Nguyên Tử nghiêng mặt qua nhìn Thiên Bồng, chậm rãi thở dài:
- Muốn bần đạo đình chỉ cung ứng, Thiên Bồng Nguyên Soái chuẩn bị đền bù thiệt hại cho bần đạo thế nào đây?
Thiên Bồng chậm rãi thả tay xuống, mặt không đổi sắc, thản nhiên nói:
- Không có đền bù.
- Ha ha, không có đền bù?
Trấn Nguyên Tử đưa tay vuốt vuốt râu dài, ánh mắt rủ xuống.
- Vậy lão phu dựa vào đâu mà đình chỉ đây?
Thiên Bồng lặng yên không lên tiếng.
Trấn Nguyên Tử khẽ ngừng lại, rồi mới khoan thai nói tiếp:
- Từ lúc thủy quân Thiên Hà của ngươi khởi công xây dựng thiên cảng ở Tây Ngưu Hạ Châu, nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bat-hau/1149950/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.