Chương trước
Chương sau
Cái gì?
Tất cả những người đi ra ngoài đều choáng váng.
Ngay cả Vệ Thất cũng không ngờ rằng Diệp Thiều Hoa sẽ đưa ra quyết định này.
Những người ở đây đều là dị năng giả Bậc 2 và Bậc 3, ai cũng nghĩ rằng Diệp Thiếu Hoa sẽ miễn cưỡng chịu đựng, không ngờ rằng lại để bọn họ ra khỏi đội một cách đơn giản và gọn gàng như vậy!
"Tôi có thể thăng cấp cho mấy người, đương nhiên cũng có thể thăng cấp cho người khác." Diệp Thiều Hoa cười lạnh, liếc mắt nhìn bọn họ: "Đừng nghĩ lừa bịp được tôi, chắc mọi người cũng nghe qua lời đồn tôi là dị năng giả hệ não vực. Không sai, tôi chính là dị năng giả hệ não vực đấy."
Cô không biết rằng lời nói của cô làm dậy sóng đám thuộc hạ bên dưới.
Cô nhìn về phía hơn một trăm người kia: "Cho nên, hơn một trăm người này tôi nhìn thoáng qua đều không thể quên. Tô Nhiên, đợi chút nữa tôi đưa cho cậu một danh sách, trước khi tôi trở về bọn họ phải rời khỏi quân đội của chúng ta."
Tô Nhiên lập tức ra khỏi hàng, lớn tiếng đáp: "Vâng, Diệp tiểu thư!"
Hơn một trăm người ngay lập tức hối hận khi thấy sự xuất hiện lời thừa nhận của Diệp Thiều Hoa, không ai trong số họ muốn rời khỏi đội của Diệp Thiều Hoa.
Chưa kể Diệp Thiều Hoa có thể cung cấp Tinh Hạch cấp 3, ngay cả linh dược thần bí có thể khôi phục tinh thần lực cũng khiến bọn họ không nỡ bỏ lỡ
Trọng yếu nhất là, cô có thể giúp mọi người đột phá bình cảnh, những ngày này bọn họ không phải không có chú ý tới đám người Tô Nhiên, những người này thực lực đã sớm vượt qua cấp 3.
So với những cái này, Tinh Hạch phổ thông cùng những quy củ kia tính là gì?
"Diệp tiểu thư! Chúng tôi sai rồi!"
"Diệp tiểu thư! Chúng tôi không dám vi phạm nội quy nữa!"
". . ."
Nhưng mà Diệp Thiều Hoa hoàn toàn không nhìn họ, mà quay lại nhìn về phía thân vệ sĩ của tiến sĩ, "Đi thôi, mang tôi đến chỗ tiến sĩ."
Thân vệ mặc dù không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng không khỏi quay đầu khi thấy một số người trong số hàng trăm người đang quỳ gối, một số người tuyệt vọng, một số thậm chí còn khóc.
Mà Vệ Thất nhìn Diệp Thiều Hoa thật sự rời đi, trêи mặt lộ ra vẻ hoảng sợ khó hiểu.
Tuyệt vọng nhất chính là quản lý căn cứ an toàn, trước khi Diệp Thiều Hoa tiếp quản 200 người do căn cứ phái đến, hoàn toàn là vì muốn mượn cô để nâng cao thực lực của căn cứ.
Mà Diệp Thiều Hoa thật sự không có giấu diếm bí mật gì, tăng lên cho bọn họ hơn năm mươi dị năng giả cấp ba, mọi người đều rất cao hứng.
Hiện giờ, hơn một trăm trong số hai trăm người này đã bị Diệp Thiều Hoa đuổi ra khỏi đội, hắn lau mồ hôi lạnh trêи đầu, tuyệt vọng nhìn Tùy Vân bên cạnh: "Anh ... Anh có thể nói cho cô Diệp được không, Hãy để họ trở lại đội, những dị năng giả cấp 3 ở đây, tất cả đều đã bị loại bỏ, chúng không tốt cho vị thế của Quân đoàn thứ hai ... "
Nghe thấy những lời này của người quản lý, Tùy Vân liếc nhìn anh ta, nhẹ nhàng nói: "Cậu cảm thấy thực lực của quân đoàn 2 sẽ suy giảm như thế nào? Nếu như vài ngày nữa có thể tạo ra một nhóm dị năng giả cấp 3, cậu cho rằng cô ấy sẽ thiếu cường giả gia nhập đội của mình?"
Đương nhiên sẽ không thiếu!
Người quản lý đương nhiên hiểu điều này, và chính vì hiểu nên anh ta cười khổ hơn.
Không nên làm như vậy.
Khi đám người Tô Nhiên nhìn thấy đám người này quỳ trêи mặt đất không chịu bước đi, trong lòng đều cười mỉa mai, nhưng bọn họ cũng không thèm để ý tới.
Còn định lợi dụng Diệp tiểu thư?
Mà Diệp Thiều Hoa cũng không có lừa bọn họ, sau khi đến phòng thí nghiệm của tiến sĩ, việc đầu tiên cô làm là liệt kê danh sách và đưa Tô Nhiên cầm.
Người quản lý căn cứ an toàn đến tìm cô vài lần, nhưng cô đều tránh không gặp.
Mà quân đoàn thứ hai vẫn luôn là nhiều người như vậy, không tiếp tục thêm nữa.
Diệp Thiều Hoa nghiên cứu ra được đồ vật mang đến cho căn cứ an toàn không ít biến hóa, trước hết, bên trong căn cứ có nhiều dị năng giả cấp 3 hơn, đặc biệt là quân đoàn của Diệp Thiều Hoa, tất cả các thành viên đều đã lên đến cấp 3.
Thủy hệ dị năng giả tranh nhau chen lấn đi vào bên trong rót nguồn nước vào, vì vậy căn cứ an toàn ở Bắc Kinh là căn cứ thiếu nước ít nhất trong tất cả các căn cứ an toàn.
Giờ đây, ngay cả những người dân bình thường cũng có nước để tắm ba ngày một lần.
Chớ nói chi là phòng thí nghiệm nghiên cứu ra được thuốc khôi phục tinh thần lực.
Chỉ có dị năng giả trong căn cứ biết rõ, loại thuốc này tốt hơn nhiều so với các loại thuốc phục hồi năng lượng lưu hành ở các căn cứ khác.
Cùng lúc đó, một đội xe cũng rốt cục đến gần căn cứ Bắc Kinh.
"Nhìn đi, phía trước chính là căn cứ Bắc Kinh." Sau khi Cố Nguyên trở thành dị năng giả, thị lực cũng đã khá lên nhiều, có thể nhìn thấy phía trước là căn cứ Bắc Kinh, hắn có chút tán thưởng:"Căn cứ an toàn Bắc Kinh quả nhiên là căn cứ an toàn đầu tiên."
Người đi lại ở trước căn cứ đều tương đối sạch sẽ, còn có vài người đang chơi đùa ở bên ngoài.
Nếu như không phải họ biết rõ ràng đây là mạt thế, họ vẫn cho rằng đây là thời đại của hòa bình.
Diệp Tưởng Tưởng nhìn căn cứ to lớn nguy nga kia, trong lòng trở nên kϊƈɦ động: "Nơi này chính là mục tiêu kế tiếp của chúng ta, trong đội của chúng ta nhiều người như vậy, nhất định phải cấu kết với một thế lực bên trong, đây chính là tận kết cục viên mãn thời mạt thế."
So với căn cứ thành phố N ở đời trước, căn cứ an toàn ở Bắc Kinh này đối với bọn họ mà nói, giống như đang nằm mơ vậy.
Bọn họ trọng sinh đời này chính là muốn tìm được căn cứ Bắc Kinh, làm ra một phen sự nghiệp, bọn họ rốt cục làm được.
“Chúng ta hãy giao tiếp với những người ở đó trước đã.” Một người đàn ông tóc vàng bên cạnh cong môi khinh thường: “Hãy nghĩ xem, Anh Cố và Anh Hứa đều là dị năng giả Cấp 3, rất nhiều dị năng giả trêи đường đi đều muốn mời họ. Chỉ cần thể hiện rõ danh tính, người quản lý ở đây chắc chắn sẽ ra ngoài chào đón chúng ta."
Diệp Tưởng Tưởng dựa vào việc họ có nhiều ký ức hơn, vừa lúc mới bắt đầu tận thế bọn họ đã có bước đột phá rất lớn, lúc mà rất nhiều người còn đang cố gắng để lên đến cấp 2, bọn họ đã đạt tới cấp ba.
Nghe được câu này, Diệp Tưởng Tưởng cũng không cảm thấy có chỗ nào không đúng.
"Với lại, chúng ta còn có nước thuốc khôi phục thực lực." Mấy tháng nay, Cố Nguyên đứng cao hơn so với những gì mà hắn ta đã trải qua ở kiếp trước, nên bây giờ cao cao tại thượng.
"Căn cứ an toàn Bắc Kinh có một vị tiến sĩ, hắn là dị năng giả hệ não vực, tôi tin tưởng hắn nhất định sẽ cảm thấy hứng thú."
"Cậu nói xem đám người Tô Nhiên hiện tại ở đâu?" Hứa Kỳ đột nhiên ác liệt cười một tiếng.
Diệp Tưởng Tưởng thản nhiên nói: "Chỉ sợ là đã chết từ lâu rồi."
Mấy người không tiếp tục nhiều lời, mà hưng phấn lái xe đến xe đến cửa căn cứ An Toàn Bắc Kinh, Diệp Tưởng Tưởng xuống xe, nhìn người ngăn đón bọn họ, thản nhiên nói: "Cậu đi nói cho người quản lý ở trong căn cứ, đoàn ba người tận thế đến rồi, là hắn sẽ biết."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.