Chương trước
Chương sau
Đây là loại thuốc mà dị năng giả ở tận thế muốn nhất.
Nhìn thấy Hứa Kỳ lấy ra, ba người đi theo háo hức nhìn cái lọ màu xanh lam.
"Được, tôi giúp các người hỏi một chút." Quản lý cầm lấy cái lọ màu xanh lam, nghe nói bộ ba Người tận thế có trong tay một loại thần dược nên không nghi ngờ gì.
Nhìn thấy quản lý tiếp nhận, Diệp Tưởng Tưởng liếc nhìn cái lọ màu xanh lam có chút bất đắc dĩ.
Nhưng nghĩ đến căn cứ an toàn ở Bắc Kinh, vẫn thấy thật tàn nhẫn.
"Thuốc hồi phục năng lượng của nhóm 3 người tận thế?" Tiến sĩ vừa nhìn ống nghiệm vừa ghi số liệu, không khỏi nghiêng đầu nói với quản lý: “Còn có thể cung cấp cho chúng ta một ít đơn thuốc?”
"Không sai." Người quản lý gật đầu.
Tiến sĩ nghe vậy, cười nhạo một tiếng: "Haha, thuốc khôi phục năng lực, những chuyện này về sau đừng quấy rầy tôi, tôi làm gì có thời gian ai mà cũng có thể gặp?"
Trước đó hắn xác thực đối với cái phương thuốc này cảm thấy hứng thú.
Mà bây giờ hắn đã tìm được công thức lợi hại hơn loại này nhiều rồi.
Chưa kể đến loại dược phẩm do chính Diệp Thiều Hoa phát triển, chỉ riêng thứ này cũng không thể so sánh với bất kỳ loại dược phẩm phục hồi thể lực nào.
Đối với thái độ của tiến sĩ thái độ, người quản lý cũng không có nửa điểm kỳ quái.
Nếu tiến sĩ thực sự gặp cái gọi là bộ ba ngày tận thế, người quản lý sẽ rất ngạc nhiên.
Chuyện này không giải quyết được gì.
Ba người Diệp Tưởng Tưởng một lòng tràn đầy tự tin chờ tiến sĩ đến gặp bọn họ, nhưng chờ đến tối ngay cả bóng dáng tiến sĩ cũng không thấy.
Họ đã nghĩ rằng tiến sĩ có thể đang làm một thí nghiệm quan trọng nên không kịp gặp bọn họ.
Nhưng ngày thứ hai tiến sĩ vẫn không gặp bọn họ.
Ngay cả người quản lý cũng không ở đây.
"Chúng tôi muốn gặp người quản lý và tiến sĩ, để cho chúng tôi đi vào được không?" Đám người Diệp Tưởng Tưởng cũng mới phát hiện, còn một khu A quan trọng nhất trong căn cứ an toàn ở Bắc Kinh.
Nó chỉ rộng bằng một sân bóng rổ, nhưng những nhân vật quan trọng nhất của căn cứ an toàn Bắc Kinh đều sống trong đó.
Bọn họ thăm dò được đám người tiến sĩ đều ở lại đây.
"Không được, không có mệnh lệnh và không có lệnh thông hành, giết chết ngay bất luận gì đều không có tội." Các dị năng giả cầm vũ khí nóng nhắm vào bọn họ.
Đám người Diệp Tưởng Tưởng chỉ cần vừa tiếp cận khu A, cũng sẽ bị bọn họ xua đuổi.
Sau khi nhìn thấy suối phun nước trang trí ở quảng trường khu A, 3 người Diệp Tưởng Tưởng đã không biết nói gì hơn.
Trong lòng ngầm hạ quyết định, bọn họ nhất định phải vào khu A ở.
Một đoàn người ngay tại khu A ôm cây đợi thỏ, rốt cục đợi đến khi người quản lý đi ra.
"Tiên sinh." Nhìn thấy hắn, Diệp Tưởng Tưởng liền không nhịn được: "Tại sao anh vẫn chưa đưa thuốc phục hồi thể chất của chúng tôi cho tiến sĩ?”
Nghe được lời nói của Diệp Tưởng Tưởng, người quản lý híp híp mắt, "Tôi đã sớm đưa thuốc khôi phục thể chất cho tiến sĩ."
"Sao có thể, nếu như anh đã đem thuốc cho tiến sĩ thì tiến sĩ sao lại không gặp chúng tôi!" Hứa Kỳ căn bản cũng không tin lời người quản lý nói, hắn nói như lẽ đương nhiên.
Hắn đối với thuốc của bọn họ vô cùng tin tưởng.
Ở kiếp trước, bọn họ không có thuốc khôi phục thể chất, nhưng họ lại tiêu tốn ba Tinh Hạch bậc ba để đổi lấy một lọ linh dược khôi phục thể chất.
Tất cả mọi người biết rõ đây là thần dược tiến sĩ nghiên cứu ra.
"Không gặp chính là không gặp, tôi đường đường là một nhân vật lớn của căn cứ mà còn phải nói dối với mấy người hay sao?" Người quản lý nghe được tiếng Hứa Kỳ chất vấn, cũng rất phẫn nộ.
Diệp Tưởng Tưởng lập tức kiềm chế Hứa Kỳ, sau đó xin lỗi quản lý: "Tiên sinh, là chúng tôi không đúng, nhưng anh xác định tiến sĩ không gặp chúng tôi sao?"
Không nên.
"Tiến sĩ đang nghiên cứu một cái khác, cực kỳ trọng yếu." Người quản lý chẳng thèm giải thích cho bọn họ "Tạm thời không rảnh gặp các người."
Nghĩ tới đây, hắn cầm trong tay một bình dược màu lam trả lại cho Diệp Tưởng Tưởng: "Cái này trả lại cho các người."
Hắn cúi thấp đôi mắt, trong mắt lại có mấy phần khinh thường mỉa mai, hắn không có ý tốt nói, tiến sĩ cực kỳ ghét bỏ thuốc của dị năng giả các người.
Cố Nguyên nghĩ sâu xa hơn hai người này nhiều, hắn đi về phía trước một bước.
"Tiên sinh, chúng tôi muốn gia nhập căn cứ Bắc Kinh, không biết ngài đã nhận được thông báo ở phía trêи chưa." Hắn ta nói với người quản lý một cách nhẹ nhàng và lịch sự.
Người quản lý gật đầu: "Tôi đi ra ngoài để nói với mấy người về điều này. Phía trêи đã phê duyệt. Tất cả mấy người đều là những người theo chủ nghĩa tự do. Cậu cần phải đi đến cơ quan đăng ký dị năng để ghi danh cấp độ, sau đó cậu có thể thành lập nhóm của riêng mình để lãnh đạo. Dù dùng biện pháp gì, tiền thuê hàng tháng cũng phải đủ, nhiệm vụ có giải thưởng là tinh hạch. ”
Sau khi nói xong, người quản lý liền vội vàng rời đi.
Hiện tại chính là thời khắc trọng yếu của căn cứ, hắn không muốn cùng đám người này nhiều lời.
Đám người Hứa Kỳ sắc mặt đặc biệt kém, nhìn thấy thứ viết trêи giấy, người đi theo phía sau phun một bãi nước miếng: "Cái người quản lý chó má này, chờ bọn hắn biết rõ chúng ta là dị năng giả cấp 3, đến lúc đó chắc chắn hắn sẽ đi cầu xin chúng ta."
Diệp Tưởng Tưởng sau khi sống lại chưa nhận qua loại ủy khuất này, cô ta cũng cười lạnh một tiếng: "Đã đến bước này, chúng ta cũng không cần che giấu thực lực nữa."
Một đoàn người quyết định không che giấu năng lực nữa đi xuống dưới.
Liền hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang mà đi tới chỗ ghi danh dị năng giả.
Sau khi Diệp Thiều Hoa đến căn cứ an toàn ở Bắc Kinh, chất lượng cuộc sống của cả người bình thường và những dị năng giả tự do đã được cải thiện rất nhiều, thu hút vô số những dị năng giả tự do lang thang đến đây.
Thời điểm đám người Diệp Tưởng Tưởng đến, phía trước có một đội ăn mặc nhìn rất rác rưởi đang đăng ký.
"Tôi . . . dị năng giả cấp 1."
Tận thế, ngũ quan của dị năng giả cũng hết sức phát triển, bọn họ có thể nghe được giọng của người phía trước.
Tất cả đều là di năng giả cấp một không có một dị năng giả cấp 2 nào.
Đám người Hứa Kỳ nghe thấy thực lực yếu gà của họ, không khỏi chê cười.
Những người này . . . thật sự rất yếu!
Nguyên một đám của Diệp Tưởng Tưởng đứng nói chuyện trời đất, đưa tới sự chú ý của rất nhiều người xung quanh.
"Tên, tuổi tác, quê quán, người bình thường hay là dị năng giả, những tin tức cơ bản này khai báo hết ra." Nhân viên ghi danh ấn máy tính, nghiêm nghị nói.
Diệp Tưởng Tưởng chậm chạp khai báo, cho đến lúc khai báo cấp dị năng, hất hất cằm, từ trêи cao nhìn xuống: "Diệp Tưởng Tưởng, hệ Lôi, dị năng giả cấp 3."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.