Chương trước
Chương sau
Rất nhanh, Tô Nhiên liền đem tất cả mọi người triệu tập đến đây.
Tổng cộng có hơn ba trăm người.
So với mấy ngày trước, mọi người đều có thể cảm giác được ba trăm người này đứng chung hiển nhiên rất nhiều khí tức cường đại.
"Diệp tiểu thư, mọi người đều ở đây." Tô Nhiên nhìn về phía Diệp Thiều Hoa.
Diệp Thiều Hoa gật đầu, trực tiếp nhìn về phía hơn ba trăm người kia.
Hơn ba trăm người này không biết chuyện gì xảy ra, vẻ mặt mờ mịt tới đây, lúc nhìn thấy Diệp Thiều Hoa, biểu lộ lập tức trở nên cung kính, "Diệp tiểu thư."
Khả năng Diệp Thiều Hoa biểu lộ thoạt nhìn không tốt lắm, người quản lý đang cười hì hì cũng điều chỉnh thần sắc.
Hắn hết sức phức tạp nhìn Diệp Thiều Hoa.
Ai lại không muốn căn cứ mạnh lên, nhưng sức hấp dẫn của Diệp Thiều Hoa trong căn cứ gần như lớn hơn Tùy Vân.
Những cao thủ đó chỉ nghe theo lời của Diệp Thiều Hoa, bởi vì tính tình Diệp Thiều Hoa đặc biệt, những người này căn bản không có đến phiên hắn chăm sóc.
Người quản lý căn cứ an toàn thực sự không thoải mái.
Dứt khoát không nói gì thêm.
Diệp Thiều Hoa có thể thỏa hiệp là tốt nhất.
Nhưng mà Diệp Thiều Hoa không trả lời hơn ba trăm người này, mà chỉ đám người Bưu ca mà nói: "Mấy người này không phục quy củ của tôi, có người không nộp Tinh Hạch lên, còn đánh nhau với đội trưởng Tô, ăn thịt người. Tôi hỏi các người, các người cảm thấy quy tắc tôi đặt ra như thế nào, các người đến cùng có nguyện ý nộp Tinh Hạch lên hay không?"
Nghe được lời Diệp Thiều Hoa nói, một số người trêи mặt lóe lên thần sắc không hiểu.
Trêи thực tế, ngoại trừ những người đi theo Diệp Thiều Hoa trêи đường, hầu hết mọi người đều đã giấu kín Tinh Hạch zombie.
Lúc này nghe được lời Diệp Thiều Hoa nói, bọn họ tự nhiên có ý khác.
"Không sao, cứ nói những gì mọi người nghĩ. Tôi không phải loại người vô lý." Diệp Thiều Hoa có vẻ mỉm cười.
Nhìn thấy cô như vậy, suy nghĩ những người này bắt đầu suy nghĩ.
Tinh Hạch ở mạt thế trân quý hơn đồ ăn rất nhiều, bọn họ thật vất vả mới được một cái Tinh Hạch, ai nguyện ý nộp lên?
Đánh chết nhau vì Tinh Hạch, sau khi nộp lên thì không còn gì nữa, còn không bằng tự tổ đội như trước.

Trong đội ngũ xác thực rất nhiều người bất mãn điều kiện này, phần lớn đều cảm thấy mình bị thua thiệt.
Bọn họ nhìn dáng vẻ ôn nhu của Diệp Thiều Hoa, lúc đầu không dám nói lời nào lá gan cũng lớn lên.
Mấy ngày nay Diệp Thiều Hoa đối với bọn họ không nghiêm khắc lắm, làm cái gì cũng lười biếng, không uy hϊế͙p͙, cũng không ích kỷ như họ tưởng tượng về cấp trêи.
Nghĩ đến đây, trong lòng những người này liền nảy sinh hoạt động.
"Diệp tiểu thư, tôi thực sự cho rằng yêu cầu của cô quá vô lý và quá đáng. Tất cả tinh hạch của chúng tôi đều giao cho cô, thật không công bằng với chúng tôi." Vệ Thất là người đầu tiên lên tiếng.
Nhìn thấy ánh mắt của 300 tên dị năng liếc về phía bản thân, Vệ Thất ưỡn thẳng lồng ngực.
Hai đầu lông mày rất nhanh lướt qua một đường kɧօáϊ ý.
"Rất tốt." Diệp Thiều Hoa gật đầu, cô nhìn thoáng qua hơn ba trăm người này, trực tiếp ra lệnh: "Tất cả mọi người về đơn vị, đứng theo đội hình của từng đội.”
Cô vừa ra lệnh, Tô Nhiên và những đội trưởng khác đều trở về đội của mình.
"Báo cáo, đội 1 tập hợp hoàn tất!" Tô Nhiên nói.
"Đội 2 tập hợp hoàn tất!"
"Đội 3 . . ."
Tổng cộng có 15 đội ngũ, tất cả đều hoàn tất việc tập hợp, từ đầu tới đuôi hết ba mươi giây, hơn ba trăm người đều chia xong đội ngũ.
Thấy cảnh này, đừng nói nhân viên quản lý căn cứ an toàn, ngay cả Tùy Vân đều kinh ngạc liếc mắt nhìn Diệp Thiều Hoa.
Trước khi những người này đến với đội của Diệp Thiều Hoa, phần lớn đều là dị năng giả có chút ít năng lực.
"Diệp tiểu thư." Lúc này, người bên phòng thí nghiệm tìm đến Diệp Thiều Hoa: "Tiến sĩ nói hắn có một phối phương không hiểu nhiều . . ."
"Đợi lát nữa lại đi." Diệp Thiều Hoa trực tiếp khoát tay: "Hiện tại tôi còn có sự việc khác phải xử lý."
Quản lý căn cứ an ninh không biết Diệp Thiều Hoa làm cái gì trong phòng thí nghiệm.
Chỉ là có chút kỳ quái, vừa mới nói là vệ sĩ phòng thân của tiến sĩ, khi tiến vào căn cứ, cơ bản không rời khỏi tiến sĩ nửa bước.
Lần này sao lại đột nhiên đến tìm Diệp Thiều Hoa?

"Được, tôi ở chỗ này chờ cô đi qua." Vệ sĩ của tiến sĩ đứng ở một bên.
Hắn hơi kinh ngạc nhìn thoáng qua tình huống quảng trường.
"Cảm thấy quy tắc của tôi quá đáng, không muốn giao tinh Hạch lên và tất cả những người không muốn bị ràng buộc bởi quy tắc của tôi đều ra ngoài." Diệp Thiều Hoa nhìn đội ngũ được sắp xếp gọn gàng, mỉm cười.
Vệ Thất là người thứ nhất đứng ra.
Cô ta liếc nhìn Diệp Thiều Hoa, cảm thấy người bên kia quả nhiên là một cô gái nhỏ, cũng không biết quản lý một đám người.
Những người khác thấy Diệp Thiều Hoa vẫn tươi cười, cũng không có vẻ nghiêm nghị là mấy, liền liếc nhau một cái, những người khác cũng bắt đầu đứng lên.
"Tôi còn có một đứa em, là dị năng giả hệ lực lượng, hôm nay tôi rốt cục đánh được một con zombie cấp 1 hệ lực lượng, tôi muốn giữ lại cái Tinh Hạch cho em gái tôi dùng." Đồng đội Tô Nhiên nhìn về phía Tô Nhiên: " Tôi nghĩ quy tắc của cô Diệp quả thật là hống hách. Tại sao tôi không thể có Tinh Hạch của riêng mình? ”
Tô Nhiên trong lòng cười lạnh, nếu không phải là Diệp tiểu thư cho cậu một cái Tinh Hạch cấp 2, cậu bây giờ vẫn còn ở cấp 1! Cậu dựa vào cái gì có thể đánh được zombie cấp 1 hệ lực lượng?
Nhưng trêи mặt lại lộ ra một nụ cười dịu dàng: "Tôi nghĩ cô cũng có lý."
Người kia nhìn thấy Tô Nhiên cũng ủng hộ hắn, hắn càng mừng hơn: "Chẳng lẽ tôi vì người nhà mình cũng sai sao? Diệp tiểu thư có chút ích kỷ, tôi cảm thấy cô ấy không thích hợp làm người lãnh đạo."
Vừa nói, hắn trực tiếp ra khỏi hàng.
Đứng ở phía sau Vệ Thất.
Cũng có người dao động, Tinh Hạch đối với họ sức hấp dẫn rất lớn, nhất là đạt tới dị năng giả cấp 3, bọn họ đã có thể giết Zombie cấp 2, có Tinh Hạch zombie cấp 2 có thể thuê được nhà tốt.
Tinh Hạch cấp 2 này nếu là lúc trước bọn họ rất khó có được, bây giờ có được, để bọn họ giao ra không khác gì cắt da cắt thịt của họ.
Hiện tại người phản đối càng ngày càng nhiều.
Nhìn thấy nhiều người đi ra như vậy, những người đang do dự cũng tiến lên, cảm thấy có thể thay đổi quyết định của Diệp Thiều Hoa, làm việc vì lợi ích của người khác.
Vệ Thất nhìn đám người phía sau đứng có hơn trăm người, sau đó mỉm cười nhìn Diệp Thiều Hoa.
Diệp Thiều Hoa sau đó chỉ nở nụ cười, liếc nhìn hơn một trăm người rồi quay sang quản lý căn cứ an toàn: "Tôi nhớ khi nhận những người này, tôi đã nói với họ rằng họ phải nghe theo quy tắc chung của đội chúng tôi. . ”
Quản lý còn có chút tự mãn kinh ngạc nhìn Diệp Thiều Hoa.
Diệp Thiều Hoa cười lạnh: "Những người này ra khỏi hàng tất nhiên không phục quy củ của tôi, rất đơn giản, cút khỏi đội ngũ của tôi!"
---
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.