<!---->
- Thần Vận Mệnh đích thị là một kẻ điên… Một đường chiến đấu giết sạch tất cả. Khi kết thúc vợ của Bàn Chiến cũng đã bị nàng giết. Hắn cũng đã hóa điên.
Quang Minh Tôn Thần cười lạnh nói:
- Thật là không may. Ngươi lại gặp phải hai kẻ điên.
Long Vũ cũng cười cười nói:
- Ồ, ngươi cũng thật bất hạnh. Hai kẻ điên đó đối với ngươi mà nói cũng không có lợi gì.
Quang Minh Tôn Thần cuối cùng bật cười thành tiếng:
- Vì lý do đó nên ngươi lựa chọn tin tưởng bọn họ.
Quang Minh Tôn Thần chậm rãi mở đôi mắt đang khép hờ ra, đôi đồng tử trong trẻo một cách dị thường, vô cùng bình tĩnh và lạnh lùng, không nhìn ra được nửa điểm cảm xúc:
- Nói đi, ngươi muốn làm như thế nào?
Tay phải của Long Vũ đưa lên, Thiên Sư kiếm pháp hướng tới trước mặt Quang Minh Tôn Thần.
- Ngươi là muốn động thủ với ta?
Quang Minh Tôn Thần hai mắt híp lại, nhìn thẳng vào Long Vũ.
Long Vũ khẽ cười một tiếng nói:
- Không chết không ngừng. Ngươi đối với ta chính là một đại phiền toái, nên giải quyết cho xong đi.
Quang Minh Tôn Thần chầm chậm tiến lại gần Long Vũ, hai mắt híp lại, lạnh lùng nói:
- Cho dù là hàng tỉ vũ nội sinh linh, ngươi cũng sẽ không hối tiếc?
Long Vũ đôi mắt híp lại đối mặt với Quang Minh Tôn Thần, mím môi nói:
- Ta đã nói qua rồi, ta có đủ tự tin chắc chắn thành công.
Dừng lại một chút, Long Vũ cười nói:
- Tôn Thần, nói thực, ta rất bội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-thu-khong-gian/757576/quyen-7-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.