<!---->
- Tiểu sư muội, anh phải làm cái gì bây giờ?
Lần đầu tiên trong đời Long Vũ khẩn trương như thế.
- Máu…
Đường Hương Hương hai lần hộc máu có vẻ suy yếu:
-Trong máu của anh có chứa ngọn lửa màu tím. Cổ trùng có thể sợ ngọn lửa này… Có lẽ có thể áp chế được một chút.
Khi nãy đạo lực của hai người cùng dung hợp, Đường Hương Hương biết trong cơ thể của Long Vũ có chứa ngọn lửa màu tím. Nhưng tồn tại của La Lâm, vẫn là một bí mật.
Nghe Đường Hương Hương nói vậy, Long Vũ liền lập tức cắn ngón tay của mình, đem bỏ vào đôi môi anh đào của Đường Hương Hương:
- Em mút vào đi…
Đường Hương Hương thấy vậy, ánh mắt trở nên ướt át.
Thoáng do dự một chút, cuối cùng nàng cũng ngậm vào. (Mình lại tưởng tượng)
Chính xác đây là thứ nàng đang cần.
Long Vũ cố gắng chịu đựng đau đớn, trong đôi mắt hiện lên sự dịu dàng:
- Tiểu sư muội, em yên tâm, anh có thể chịu được, em không cần phải suy nghĩ gì cả.
Sống chết trước mắt, Đường Hương Hương cũng không suy nghĩ nhiều như vậy. Huống hồ, Long Vũ thực sự chân thành. Trong đôi mắt nàng chảy xuống vài giọt lệ. Thanh âm ngọt ngào của nàng nhẹ nhàng mút đầu ngón tay của Long Vũ, đem từng giọt máu nuốt vào trong bụng của mình.
Mấy phút sau, Máu chứa ngọn lửa màu tím của Long Vũ đem Ngũ Thải Tàm Cổ áp chế xuống, sắc mặt Đường Hương Hương cũng tốt hơn rất nhiều. Mặc dù không được hồng thuận như trước, nhưng cũng không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-thu-khong-gian/757379/quyen-4-chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.