Trịnh Hằng thấy vẻ mặt của cô hơi xịu lại thì không khỏi cảm thán. Thiếu phu nhân lúc giận cũng đáng yêu nữa, không trách thiếu gia lại cưng chiều cô như vậy.
_" Thiếu phu nhân, hay là như vầy đi. Đợi khi nào dọn dẹp sạch sẽ rồi chúng ta lại trồng tiếp, lúc đó thiếu phu nhân hãy đi xin phép thiếu gia ". Trịnh Hằng đưa ra lời đề nghị có vẻ cũng không tôi. Sở Trang Vương bĩu môi một cái.
_" Anh nghĩ chú Cửu có đồng ý không chứ, mẹ của tôi nói chú ấy còn không nghe, huống gì một con nhóc như cô ta ".
_" Cậu chủ, cậu có thể im miệng một lúc không được hay sao?". Trịnh Hằng nhăn nhó nhìn Sở Trang Vương.
Thẩm An Nhiên từ nãy tới giờ cứ im lặng, trong đầu cô lúc này hình như đang nảy ra suy nghĩ đen tối gì đó, đôi môi đỏ mọng bất giác cong lên:_" Nói đúng lắm chú Trịnh, nhổ rồi thì mình trồng tiếp, tôi sẽ là người đích thân trồng, để xem Sở Dực có dám nhổ không ?"
Thẩm An Nhiên mạnh mồm tuyên bố. Hoa cô trồng, ai dám nhổ, bà đây lập tức cho bay lên sao hoả luôn. Sở Trang Vương cười khinh bỉ, vỗ vai cô vài cái rồi nói.
_" Để ông đây chống mắt lên mà xem, bản lĩnh của cô tới đâu, nếu như chú Cửu đồng ý. Ông đây lập tức kêu cô bằng "thím" mọi lúc mọi nơi, gọi một cách vô điều kiện "
Nói xong cậu ta lập tức xoay đít bỏ đi, Thẩm An Nhiên hừ lạnh một tiếng.
_"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-quyen-cung-sung/2652287/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.