Sáng hôm sau.
Mọi thứ ở Nam Đế Cung dường như khá bận rộn, Kẻ vào người ra rất nhiều. Sở Trang Vương bước ra sảnh lớn, đôi mắt thâm đen nhìn ngó xung quanh.
_" Trịnh Hằng, chúng ta chuyển nhà à?".
_" Không ". Trịnh Hằng lạnh nhạt trả lời Sở Trang Vương, không thèm ngó ngàng gì đến cậu ta.
_" Này, nói rõ hơn chút đi ".
_" Thiếu gia cho người dẹp hoa viên ".
_" Cái gì, dẹp hoa viên. Tại sao chứ? nó đang đẹp kia mà!!"
_" Tại vì nó làm thiếu phu nhân bị thương "
Sở Trang Vương như chết lặng, chú Cửu cao cao tại thượng của cậu ta nay lại vì một người phụ nữ mà cho dẹp luôn cái Hoa Viên, chuyện quái quỷ gì đây. Thấy cậu ta vẫn đang đứng thẫn thờ ở đó, Trịnh Hằng đưa cho Sở Trang Vương một cái kéo tỉa cây.
_" Cậu chủ nhỏ à, không muốn bị đánh thì hãy giúp anh bạn già này của cậu một tay đi "
_" Không muốn ". Sở Trang Vương tỏ thái độ không tán thành trả lại cái kéo cho Trịnh Hằng thì bị anh ta nhìn với ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống cậu ta.
_" Gì. Anh nhìn tôi kiểu đó làm gì, tôi là cậu chủ của anh đó "
_" Đừng nói nhiều, mau làm đi ". Trịnh Hằng vẫn kiên nhẫn nhét cái kéo vào tay Sở Trang Vương " Cậu chủ của tôi chỉ có thiếu gia và thiếu phu nhân, những người ngoài cuộc chẳng là gì hết "
Hơ hơ...đường đường là cháu trai của Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-quyen-cung-sung/2652289/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.