Khi bầu không khí rơi vào ngượng ngùng, một cuộc điện thoại đã giải quyết vấn đề.
Diệp Phong nhận điện, nói trong câu lạc bộ có chuyện cần giải quyết phải về ngay, hắn liền đứng dậy từ biệt. Từ Tiến cũng không níu giữ chỉ là lại nghiêm túc nhắc nhở hai lần khiến Diệp Phong bình tĩnh một chút, chưa đến lúc cần thiết không thể để lộ thân phận.
Đương nhiên cũng biết lời cảnh cáo thế này sẽ không có tác dụng lớn lắm, huynh đệ mà mình đào tạo với tính cách của mình đều là hành động độc lập.Chắc chắn tiểu tử này nghe lời mình nói như gió thoảng bên tai, nghe lại quên.
Bất đắc dĩ nhìn theo bóng lưng đã đi xa, Từ Tiến cười khổ, vì bây giờ cũng chỉ có thể cầu nguyện cho hai người nước G kia đạt được mục tiêu kinh doanh, xong việc rồi nhanh chóng rời đi.Tiểu tử kia nếu đã quyết tâm, khả năng vận động của mình chắc cũng không khống chế được cục diện.
Quay trở về văn phòng của phòng PR, từ xa đã nhìn thấy mấy người Triệu Bằng đáng cười nói với một người lạ, nhìn thấy lãnh đạo về, Tiểu Triệu vội đón: "Anh Diệp, anh về rồi ạ".
Mấy thằng cha bên cạnh cũng nhất nhất chào , nhưng lại không thân thiết nhiệt tình như Triệu Bằng kia, vẻ mặt cũng rất nghiêm túc, sự thay đổi thân phận sớm đã làm tăng khoảng cách giữa Diệp Phong và bọn họ. Cho dù trước đây cùng nhau uống rượu chè chén nhưng giờ người ta lên chức giám đốc rồi, mặc dù vẫn giống như trước, không hề kiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-xuat-ngu/3140796/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.