Đôi mắt Vô Ngân công tử tràn ngập thanh nhã, hơi nhếch đôi môi mỏng nởnụ cười phiêu dật nói: "Phiên Vũ Hoa -- do mười cánh hoa hình cung màutrắng tinh khiết tạo tạo thành, mười cánh cánh hoa hình cung luôn nhảymúa nhẹ nhàng, cho dù không có gió tình cũng thế, cực kỳ vui tai vuimắt."
Con ngươi anh tuấn ma mị lưu chuyển, trên bờ môi xinh đẹp của Hiên ViênDiễm nhiễm ý cười, mở miệng tiếp lời: " Chỉ là dọc theo cánh hoa mọc đầy gai độc giống như châm nhỏ, một khi ngón tay chạm lên cánh hoa màutrắng, gai độc mọc dọc theo cánh hoa sẽ bay ra làm người bị thương,người trúng gai độc nhẹ thì miệng phun máu đen, nặng thì mất mạng tạichỗ."
"Như lúc trước ngươi đã nói, chủ nhân của Phiên Vũ Hoa xác thực ẩn nấpở. . . Long Diệu Hoàng triều, một vị trí không muốn người ta biết." Đôimắt đen của Vô Ngân công tử nhìn lướt qua Thượng Quan Ngưng Nguyệt đangnghiêng đầu lắng nghe, sau đó tiếp tục mở miệng nói: "Chủ nhân của Phiên Vũ Hoa chính là Môn chủ Tiêu Dao Môn."
"So với cái gì kia Tây Thần Quốc Quỷ Chú Môn, Thương Nguyệt quốc Sinh Tử Môn, Bắc Dực quốc Âm Dương Môn. . ." Ngón tay quấn quấn vài sợi tócđang lung lay, đôi môi đỏ mọng ma dã của Thượng Quan Ngưng Nguyệt cườicười nói: "Tiêu Dao Môn bên trong Long Diệu Hoàng triều chúng ta nghengược lại có vẻ lọt tai hơn nhiều."
"Long Diệu Hoàng triều Tiêu Dao Môn, xác thực nếu so với Tây Thần QuốcQuỷ Chú Môn, Thương Nguyệt quốc Sinh Tử Môn cùng với Bắc Dực quốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-ta-phi/2940152/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.