Cành trúc bị gió đêm thổi khe khẽ đong đưa, hương trúc thoang thoảng khắp nơi, tiếng lá cây nghe xào xạc.
Ba thị nữ của Tuyết Ảnh Các đi vào lương đình, trên tay mỗi người bưnghai đĩa thuộc hàng gốm sứ Thanh Hoa đựng bánh hoa đào mùi hương thơmngát, tinh xảo đẹp mắt.
Đặt những đĩa bánh lên bàn, ba người hơi phúc thân, làm lễ cáo lui với Vô Ngân công tử xong, liền cúi đầu yên lặng rời đi.
Bánh ngọt trong đĩa trông rất ngon miệng, nhưng mà lúc này chẳng có ai chú ý đến nó.
Dưới ánh trăng màu bạc, có thể thấy rõ làn tóc của Hiên Viên Diễm vàThượng Quan Ngưng Nguyệt bị gió thổi bay phấp phới, d∞đ∞%l∞q∞đ tròng mắt chăm chú nhìn chữ trên toa thuốc. Mà Vô Ngân công tử ở một bên khoanhtay, nhìn thẳng hai người.
Trầm mặc hồi lâu, Vô Ngân công tử thở dài, chậm rãi đi vào trong đìnhngồi xuống, ngón tay day day huyệt thái dương nói: "Hiên Viên Diễm, thấy bảy dược liệu quý hiếm ghi trên đó, ngươi hẳn là rõ ràng ta ngăn cảnngươi thật sự là không có ác ý chứ? Muốn gom đủ bảy loại dược liệu này,tuyệt đối không đơn giản."
Hiên Viên Diễm nắm tay Thượng Quan Ngưng Nguyệt, ngồi đối diện Vô Ngâncông tử, ánh mắt anh tuấn bức người nhìn hắn, nhếch môi cười nhạt nói:"Việc thành bại do người! Trên đời này, không có việc gì không làm được, chỉ là có làm hay không thôi."
Thấy những dược liệu quý hiếm ghi trên toa thuốc, Hiên Viên Diễm biết Vô Ngân công tử ngăn cản họ không chỉ không có ác ý, mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-ta-phi/2940150/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.