Nghe Chu Tiêu nói xong, Tống Tương cũng không hoàn toàn tin tưởng. Mặt đen lại đi ra cửa thì nhìn thấy Tống Hoa đang ngồi trước bếp lửa, thì nàng liền đến hỏi:
"Hoa nhi, hai ngày qua đại ca ca có từng ra khỏi nhà không?"
Tống Hoa vỗ trán suy nghĩ, dường như nhớ ra điều gì đó thì trả lơi:
"Tỷ tỷ, đại ca ca hôm qua và cả đêm hôm trước đều đi ra ngoài, đi liền một lúc mấy canh giờ."
Đi những mấy canh giờ, Tống Tương trong lòng nghi hoặc nhưng ngoài mặt không có biểu hiện ra, ngược lại còn bình tĩnh hỏi thêm:
"Vậy Hoa nhi có biết đại ca ca đi những đâu, làm những gì không?"
Tống Hoa chạy ra ngoài nhìn xung quanh rồi trở lại trong sân đưa tay lên miệng ra hiệu nói khẽ. Qua một quãng thời gian, cậu bé như nhớ ra rồi nói tiếp:
"Đại ca ca không có nói cho đệ là huynh ấy đi những đâu, nhưng đệ nhớ hôm trước huynh ấy đi đến phía đầu thôn. Khi huynh ấy trở lại trên giày còn dính rất nhiều bùn đất."
Tống Hoa ngẩng đầu chớp chớp đôi mắt ngây ngô hỏi:
Loading...
"Tỷ tỷ hỏi cái này làm gì vậy?"
Làm cái gì? Tống Tương trùng mắt xuống, nắm đấm trong ống tay áo xiết chặt, đương nhiên khi đối mặt với câu hỏi của đệ đệ, nàng chỉ cười nhẹ rồi kiên nhẫn giải thích.
"Hoa nhi, giả sử đại ca ca nói dối chúng ta, đệ sẽ làm gì?"
Đối với một đứa trẻ như Tống hoa mà nói, cậu bé chưa từng nghĩ đến vấn đề này, đang phân vân không biết trả lời như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-sung-phi-thon-nu-khong-de-choc/231997/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.