Hai người đi trả xe bò xong, vừa về đến gần cổng thì thấy một lão phụ nhân trên đầu quấn một sợi dây màu đỏ đang tươi cười đi từ trong ra, đi hướng ngược lại với nàng. Khi Tống Tương bước vào sân, nhìn thấy Lý thị đang thu dọn chén trà trên bàn, nụ cười trên khuôn mặt không che giấu nổi vui mừng. Tống Tương đi tới bên cạnh hỏi:
"Nương, có chuyện gì mà người vui vậy?"
Nhìn thấy nữ nhi đã về, Lý thị kéo nàng ngồi xuống:
"Tương nhi đã về rồi!"
Tống Tương không thấy Lý thị trả lời ngay thì trong lòng không vui giấy lên nghi hoặc:
"Nương, lúc con về thấy có người đi ra là ai vậy?"
"À, đó là bà mối họ Trương của Tống gia thôn chúng ta. Hôm nay đến đây muốn làm mai cho con với con trai cả của thôn trưởng."
Nghe xong khuôn mặt của Tống Tương trầm xuống tản ra lạnh lẽo, Lý thị nhìn ra được nữ nhi càng ngày càng trở lên xa lạ. Bà biết nữ nhi không vui nhưng cũng đành phải khuyên bảo:
"Tương nhi, tương lai nương cũng sẽ già đi con nhân lúc bây giờ còn trẻ thì tìm một gia đình tốt để gả vào thì nương mới có thể an lòng được."
Lý thị nói xong, Tống Tương cũng đứng dậy đến cạnh Lý thị bóp vai cho bà rồi chậm dãi bày tỏ suy nghĩ:
"Nương, Hoa nhi giờ còn nhỏ, nhà chúng ta lúc này đang cần có người gánh vác. Nếu muốn bàn chuyện cưới gả thì nên đợi đến khi Hoa nhi lớn thêm một chút rồi mới bàn tiếp."
Loading...
Lý thị nhận ra được sự kiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-sung-phi-thon-nu-khong-de-choc/231996/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.