Sau đó Tống Tương quay đầu lại nhìn thấy một cô nương đang ngồi nhìn mình chằm chằm bằng ánh mắt phức tạp. Đây không phải là cô nương ban nãy đã đi dạo phố cùng với Chu Tiêu đây sao.
"Cô nương là.."
Mặc dù Tống Tương đã tự nhủ là sẽ bỏ qua cho Chu Tiêu nhưng không biết ma xui quỷ khiến thế nào mà nàng không nhịn được đành phải lên tiếng hỏi. Khi hỏi xong nàng mới thấy có chút hối hận. Nàng cũng cảm thấy bản thân lúc này như hòa cùng với thế giới này, cũng biết ăn dấm chua, đương nhiên nàng không hề thích cái cảm giác này một chút nào cả, nó giống như kiểu bản thân nàng đang thừa nhận sự thất bại.
"Cô nương là ai? Vừa rồi cô và Chu Tiêu ca ca đã làm gì trong đó?"
Đôi mắt của Hiên Nhi đỏ hoe buồn bực hỏi Tống Tương trong mắt không có lấy nửa điểm sợ sệt xấu hổ. Sự chú ý của Tống Tương dồn vào câu Chu Tiêu ca ca. Nàng rất ngạc nhiên mới chỉ qua hai ngày Chu Tiêu đã gặp được tiểu muội muội của mình rồi sao. Nhưng là thái độ của nữ hài tử này lại không giống như kiểu mối quan hệ huynh muội ruột thịt, mặc dù nàng ta có xinh đẹp nhưng không có lý nửa điểm giống với Chu Tiêu, hơn nữa nhìn Chu Tiêu cũng không giống với người đã tìm lại được trí nhớ.
Vậy có thể loại trừ khả năng Chu Tiêu và nàng ta là huynh muội, vậy chỉ còn một khả năng là tình cảm nam nữ, nếu vậy càng không thể là ca ca muội muội được. Trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-sung-phi-thon-nu-khong-de-choc/1016179/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.