Cận Tư Viễn biết rằng việc trốn khỏi Đức Nhân đường là việc lớn mật nhất từ trước tới giờ của tỷ tỷ, vì vậy có thể dễ dàng lý giải được những suy nghĩ lúc này của tỷ tỷ. Cận Tư Viễn ra vẻ như người lớn vỗ vỗ nhẹ vào vai Cận Tư Nguyệt an ủi:
"Tỷ tỷ, chỉ cần tỷ sống tốt là được, mọi chuyện còn lại để đệ gánh vác."
Cận Tư Viễn nói xong thì cười lớn một cách sảng khoái, trong mắt hiện lên niềm vui không có gì có thể diễn tả hết.
"Hơn nữa, không phải lần này tỷ tỷ mang theo rất nhiều ngân lượng sao? Dù cho đệ không ra ngoài kiếm tiền thì cũng không phải lo ăn lo ở."
Tâm trạng của Cận Tư Nguyệt đang nặng nề thì bị câu nói của Cận Tư Viễn chọc cho bật cười:
"Đệ đúng là đồ con nít, sao đệ có thể tự phụ như vậy được chứ."
Cận Tư Viễn xoa nhẹ tay Cận Tư Nguyệt giống như một chú mèo con.
"Tỷ tỷ, hãy hứa với đệ từ nay về sau đừng nghĩ ngợi lung tung như vậy nữa, đệ chỉ cần tỷ tỷ luôn vui vẻ là được."
Cận Tư Nguyệt chưa kịp nói gì thì Cận Tư Viễn đã đẩy tay nàng ra và nằm xuống sàn nhà:
"Tỷ tỷ đệ xem như là tỷ hứa với đệ rồi nhé!"
Hắn kéo chăn bông chùm kín đầu lại không quên thúc giục:
"Tiểu Cầm mau ngủ đi, sáng mai ta dậy sớm còn phải ra ngoài."
Cận Tư Nguyệt nhìn bộ dạng Cận Tư Viễn không biết phải nói như thế nào cho phải, chỉ có thể cười xòa cho qua chuyện. Giờ đây Cận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-sung-phi-thon-nu-khong-de-choc/1016144/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.