Tống Tương biết Cận Tư Viễn sẽ không dễ dàng nói cho mình biết, vì vậy nàng cảm thấy cũng rất bình thường không có chút khó chịu nào cả. Về phía Triệu Nghi Thanh lại không trấn tĩnh được như vậy:
"Cận đường chủ, sao người nói lại nói là không nhớ được cơ chứ. Rõ ràng hôm đó người và nàng ta ở Tri Vị quán."
Khi Triệu Nghi Thanh nói xong, Cận Tư Viễn nhăn mặt đáp lại:
"Hạ nhân nhà ta nhiều như vậy làm sao ta có thể nhớ được ai ở cùng ta ngày hôm đó chứ?"
"Ta nhìn nữ tử đó vận y phục không giống hạ nhân, Cận đường chủ có thể suy nghĩ kỹ hơn được không?"
Triệu Nghi Thanh vẫn không muốn từ bỏ, cuối cùng cũng tìm được một người khiến hắn động lòng, làm sao có thể bình tĩnh được ngay cả khi tên gọi của người ta mà hắn cũng không biết. Khi Triệu Nghi Thanh nói đến đây trên mặt Cận Tư Viễn càng lộ rõ lo lắng:
"Ta nói không có là không có, ngươi có thấy phiền không vậy? Với lại, ông chủ Triệu xem ta có giống một người không có khả năng mua đồ tốt cho hạ nhân sao. Chỉ cần ta thích dù là ai ta cũng có thể cho."
Không để Triệu Nghi Thanh nói thêm bất cứ điều gì, Cận Tư Viễn liền lạnh lùng hạ lệnh tiễn khách:
"Ông chủ Triệu, nếu không còn việc gì xin mời về trước, Đức Nhân đường còn rất nhiều việc cần phải giải quyết."
Bị đuổi đến độ này rồi, Triệu Nghi Thanh cố tình ở lại cũng không tốt. Hắn đưa hòm thuốc cho Tống Tương:
"Tống đại phu, vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-sung-phi-thon-nu-khong-de-choc/1016122/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.