Mì của vị cô nương kia đã được chuẩn bị xong nhưng ông chủ không dám bước đến khi nhìn ra không khí căng thẳng ở đó. Khi bầu không khí của họ dịu đi một chút, thì ông chủ liền cẩn thận bước tới bưng theo tô mì:
"Cô nương, mì tới rồi, mời dùng!"
Khi nói xong ông không dám bán lại mà vội vàng trở về trong bếp. Ba người ngồi chung một bàn nhưng lúc này không có tâm trạng ăn món ngon đã bày ra trước. Tổng thương không vòng vo:
Không biết thân phận của cô nương là gì.
"Tống đại phu không phải nhìn là đã thấy rồi sao!"
Nữ tử chỉ lên y phục của mình đang mặc với giọng điệu có chút bất mãn.
Nàng đã lâu không được trốn ra ngoài hôm nay nhân lúc dược đường bận rộn mới có cơ hội ra ngoài vậy mà lại bị Tống Tương quấn lấy. Tống Tương cứng họng không biết nói thế nào, nhưng một lúc sau vẫn bình tĩnh lại rồi hỏi:
"Xin hỏi cô nương người đứng đầu dược đường Đức Nhân là ai?"
Khi nghe Tống Tương hỏi xong ánh mắt của nữ tử này trở nên cảnh giác, Mặc dù chỉ là thoáng qua nhưng sự đó vẫn không thoát khỏi tầm mắt của Tống Tương:
"Không phải ai cũng biết điều này sao. Đó là Cận Tư Viễn thiếu gia, thiếu chủ của Đức Nhân đường."
"Vậy ngươi có biết vì sao Đức Nhân đường lại phải giao cho một thiếu niên mới mười tuổi đầu gánh vác không?"
Tống Tương một câu lại thêm một câu hỏi mà không có ý dừng lại, ánh mắt nàng giám sát chặt nữ tử này không bỏ qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-sung-phi-thon-nu-khong-de-choc/1016121/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.