Sáng hôm sau, khi tia nắng đầu tiên chiếu vào phòng qua khe cửa sổ, Tống Tương liền thức dậy. Nàng tránh Chu Tiêu rồi một mình đi đến nhà kho, nàng lấy trong không gian dụng cụ chiết xuất. Dù sao thì không gian cũng chỉ chứa được một lượng nhất định, nên kiếp trước nàng chỉ cất vật dụng được tổ chức cấp phát và một vài vật dụng nàng tự tay chế tạo.
Thật may mắn trong không gian còn chiếc máy tính đầy ắp tài liệu và luôn đầy pin, có thể nói đây là một trợ thủ đắc lực cho nàng lúc này. Suy cho cùng thì nàng không phải là dân chuyên hóa nên các thiết bị chưng cất hay phân tích nàng không thể tuỳ tiện sử dụng. Nếu không có tìm thấy sơ đồ thì tất cả những thiết bị này có đầy đủ thì cũng trở thành phế liệu mà thôi.
Sau khi nàng lấy đủ dụng cụ ra, ghi nhớ sơ đồ, rồi cất máy tính vào không gian. Tống Tương rời khỏi nhà kho, mang theo tất cả dụng cụ về phòng đặt hết lên bàn. Nhìn thấy đống bình lớn nhỏ, ống dẫn trong suốt đặt lỉnh kỉnh trên bàn, Chu Tiêu ngạc nhiên lên tiếng hỏi:
"Nàng lấy những thứ này ở đâu vậy? Trông chúng rất đẹp!"
"Đây không phải là thuỷ tinh thôi sao, có gì tốt mà khiến ngươi ngạc nhiên như vậy?"
Tống Tương không chút suy nghĩ mà đáp lại lời Chu Tiêu. Vừa dứt lời nàng mới nhớ ra ở thời đại này làm gì có thuỷ tinh nên vội vàng giải thích thêm:
"Những thứ này lúc còn nhỏ khi gặp được một người thần bí ở bìa rừng, và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-sung-phi-thon-nu-khong-de-choc/1016100/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.