Suy nghĩ cẩn thận về việc này mới thấy những người uống nước từ tiểu bạch hoa không bị nổi mụn đỏ chứng tỏ chỉ có một số người bị dị ứng với nấm này. Hoặc rất có thể là có thứ gì đó đã tạo ra dị ứng.
Ở các vùng nông thôn cổ đại việc lấy vợ, gả chồng thường chủ yếu là hàng xóm của nhau có thể giải thích được rằng triệu chứng đó có di truyền. Vào lúc này con số người bị dị ứng bởi tiểu bạch hoa thật khó có thể biết được vì nàng không thể mở một cuộc điều tra để xem tỉ lệ dị ứng là bao nhiêu. Nếu là hiện đại thì tốt rồi chỉ cần một cú nhấp chuột là giải quyết xong vấn đề.
Điều mà nàng có thể chắc chắn lúc này là tiểu bạch hoa nàng mang từ hiện đại đến rất giống với tiểu bạch hoa mà nam tử kia đã đưa đến cho nàng. Xem ra tình hình này cũng không quá tệ. Nàng thở phào nhẹ nhõm bước ra khỏi phòng, nam tử mang kiểu hoa đến cho nàng sau khi giao dược liệu xong cũng đã rời đi.
Trong y quán vẫn còn mấy người thu hái dược liệu đang nhận tiền từ chỗ chu tiêu, trong số đó có cả nam nhân gây chuyện ở tửu lâu ngày hôm đó. Không hiểu sao khi nam tử này thấy nàng từ phía trong đi ra thì giật mình khiến xâu tiền xu rơi xuống đất kêu leng keng. Hắn ta vội vàng chạy đến đưa tay nhặt xâu tiền thì chỉ thấy một đôi giày trắng ngay trước mắt.
Thì ra trong lúc người đó cúi xuống nhặt xâu tiền, Tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-sung-phi-thon-nu-khong-de-choc/1016097/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.