"Ý của ta là mười người thu hái dược liệu, ta đích thân lựa chọn."
Tống Tương nhẹ giọng nói, tiểu nam hài bó tay hẳn xuống, nụ cười tự phụ lại nở rộ trên khóe miệng của hắn ta:
"Thành giao."
Nói xong tiểu nam hài trấn tĩnh lại rồi quay ra nói với người thu hái dược liệu:
"Lần này người đến tìm ta gây chuyện là vì nữ nhi của ngươi bệnh nặng cần tiền mua thuốc chữa bệnh. Ta sẽ đưa dược liệu chữa bệnh cho ngươi nhưng từ nay về sau Đức Nhân đường của chúng ta sẽ không tiếp tục hợp tác với một kẻ như người nữa."
Đám đông đang chờ xem náo nhiệt nên khi nhìn ra sự việc nhanh chóng lắng xuống thì ai nấy cũng đều thấy mất hứng. Có vài người không khỏi tò mò vẫn chụm đầu lại suy đoán về điều gì đó, cũng có người không có quan tâm đến việc không liên quan đến mình mà tiếp tục dùng bữa trưa.
Nam tử áo thô giải quyết được vấn đề trước mắt của mình cũng cố kìm nén cơn giận của mình lại. Khi rắc rối được giải quyết ổn thỏa, tiểu nam hài bồi thường thiệt hại cho tửu lâu, hắn ta quay đầu lại nhìn Tống Tương một cái rồi rời đi.
Tuy tiểu nam hài rời đi nhưng Tống Tương không có một chút lo lắng nào cả, nàng đã nắm được điểm yếu chí mạng của hắn ta nên giao ước giữa nàng và hắn ta dù có cho hắn ta thêm mười lá gan cũng không dám ăn quỵt nàng. Hơn nữa nàng cũng đoán ra mười người thu hái dược liệu đối với dược đường của hắn cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-sung-phi-thon-nu-khong-de-choc/1016096/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.